Tuesday 28 May 2013

Lm Lê Quang Uy DCCT sưu tầm:BẠN NỢ MẸ MỘT LỜI CẢM ƠN...




Khi bạn vừa chào đời, mẹ mệt mỏi đuối sức ôm bạn trong vòng tay run rẩy.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào thét ầm ĩ cả lên.

Khi bạn 1 tuổi, mẹ cho bạn ăn và tắm cho bạn.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách khóc nhè suốt đêm.

Khi bạn 2 tuổi, mẹ tập cho bạn những bước chập chững đầu tiên.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách lạch bạch chạy biến đi chỗ khác mỗi khi mẹ gọi.

Khi bạn 3 tuổi, mẹ nấu cho bạn ăn những món rất ngon.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách bỏ thừa thức ăn trên đĩa, trong bát.

Khi bạn 4 tuổi, mẹ mua hộp bút chì màu cho bạn.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tô vẽ bậy bạ lung tung lên tường nhà mới quét vôi.

Khi bạn 5 tuổi, mẹ cho bạn ăn mặc thật đẹp vào những ngày lễ.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy loi choi ngay vào một vũng bùn.

Khi bạn 6 tuổi, mẹ đưa bạn đến trường.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách kêu ầm ĩ lên: “Con không thèm đi học đâu”.

Khi bạn 7 tuổi, mẹ mua quả bóng nhựa cho bạn chơi.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách đá bay nó vào cửa kính nhà hàng xóm, vỡ tan !

Khi bạn 8 tuổi, mẹ mua kem cho bạn ăn.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách làm rơi đầy kem ướt ra áo, xuống nền nhà..

Khi bạn 9 tuổi, mẹ mua đàn organ cho bạn tập.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng bao giờ thèm động đến cái nhạc cụ ấy.

Khi bạn 10 tuổi, mẹ chở đi khắp nơi, từ trường học đến những buổi sinh nhật ở nhà bạn bè.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhảy ngay xuống xe khi đến nơi, chẳng thèm quay lại chào mẹ.

Khi bạn 11 tuổi, mẹ đưa bạn và lũ bạn nhóc đi xem phim.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách vào rạp thì đòi phải được ngồi cách xa khỏi mẹ cơ.

Khi bạn 12 tuổi, mẹ nói bạn không được xem một số chương trình tivi và một số tạp chí.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chờ mẹ ra khỏi nhà là háo hức mở xem ngay lập tức.

Khi bạn 13 tuổi, mẹ khuyên bạn cắt tóc.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói rằng mẹ chẳng có con mắt thẩm mỹ tý nào !

Khi bạn 14 tuổi, mẹ cho bạn tiền đi trại dã ngoại với đám bạn học suốt mấy ngày.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chẳng thèm gọi điện về nhà một lần.

Khi bạn 15 tuổi, mẹ đi làm về và mong bạn ra đón.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách ngồi trong phòng riêng mình, khóa cửa lại, chơi game.

Khi bạn 16 tuổi, mẹ tập cho bạn đi xe máy.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách sau đó lấy xe đi bất cứ lúc nào bạn muốn.

Khi bạn 17 tuổi, mẹ đang chờ một cú điện thoại quan trọng.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách “luộc” cái điện thoại
suốt buổi tối với bạn bè.

Khi bạn 18 tuổi, mẹ khóc khi bạn thi đậu tú tài.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách
lỉnh đi liên hoan với bạn bè đến tận tối khuya.

Khi bạn 19 tuổi, mẹ lấy xe Honda chở bạn đến trường đại học,
cầm túi xách cho bạn.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hối thúc mẹ về ngay đi,
để bạn khỏi xấu hổ với đám sinh viên.

Khi bạn 20 tuổi, mẹ hỏi bạn đã có “bồ” chưa ?

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách lầm bầm:
“Không phải chuyện của mẹ, rách việc !”

Khi bạn 21 tuổi, mẹ khuyên bạn về nghề nghiệp tương lai.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách càu nhàu:
“Con chẳng muốn giống như mẹ đâu”.

Khi bạn 22 tuổi, mẹ ôm chầm lấy bạn
khi bạn tốt nghiệp đại học.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách
đề nghị mẹ cho đi du lịch thật xa với bạn bè.

Khi bạn 23 tuổi, mẹ nhắc bạn lên ở trọ trên thành phố, đừng quên đi Lễ Chúa Nhật

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chê: “Rõ chuyện vớ vẩn của mấy… bà già !”

Khi bạn 24 tuổi, mẹ gặp người yêu của bạn và hỏi về kế hoạch của hai người.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách rên lên: “Thôi đi mẹ !”

Khi bạn 25 tuổi, mẹ giúp bạn chuẩn bị lễ kết hôn.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gắt gỏng: “Con lớn rồi, tự lo được mà mẹ !”

Khi bạn 30 tuổi, mẹ gọi điện và khuyên bạn về việc nuôi dạy con cái.

Bạn cảm ơn mẹ và nói: “Bây giờ mọi thứ khác xưa rồi mẹ ơi !”

Khi bạn 40 tuổi, mẹ gọi điện nhắc về ngày giỗ của ba.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nói: “Con bận lắm, không về được đâu !”

Khi bạn 50 tuổi, mẹ ốm và cần được bạn ghé thăm, chăm sóc.

Bạn cảm ơn mẹ bằng cách nhắn tin: “Con gái lớn của con nó sắp sanh em bé…”

Rồi một ngày, mẹ mất.

Tất cả những gì bạn chưa bao giờ làm,
bây giờ trôi vụt qua trước mắt bạn như một tia sét.

Chẳng có gì có thể thay thế được mẹ.

Dù có những khi mẹ chẳng phải là người bạn tốt nhất.

Có khi mẹ bất đồng với bạn, nhưng mẹ vẫn là mẹ của bạn.

Mẹ luôn ở bên cạnh, lắng nghe những nỗi buồn, những lo lắng của bạn.

Bạn hãy tự hỏi mình xem, bạn đã dành đủ thời gian cho mẹ chưa ?

Và liệu BẠN CÓ YÊU MẸ KHÔNG ?

Thời gian trôi qua rất nhanh...

Hãy trân trọng những giây phút bạn còn đang có ba mẹ ở kề bên

để bày tỏ sự yêu thương của mình với các bậc sinh thành nhé !

QUANG UY sưu tầm và biên tập lại từ một trang Blog, Ngày của Mẹ 2013

No comments: