Wednesday 1 October 2014

Lm Lê Quang Uy CSsR: RANH GIỚI MỎNG MANH CỦA LƯƠNG TÂM…




Gần đây, chúng tôi nhận thấy có nhiều phòng khám, nhiều bệnh viện tư ( có cả một bệnh viện ngay tại Sàigòn, do một nhóm người Công Giáo điều hành và đầu tư vốn, lấy danh hiệu của Mẹ Maria ) bắt đầu có thêm dịch vụ phá thai công khai, niêm yết rõ ràng giá cả rất chi tiết trong từng phương cách phá thai rất sớm hay rất muộn. Đáng sợ hơn nữa, các địa chỉ Y Tế ấy bắt đầu nghe ngóng, tìm kiếm về phía các Giáo Xứ, các Dòng Tu Công Giáo, các Nhà Chùa Phật Giáo, rồi cử người đến "thương thuyết", đề nghị "cộng tác" để cả… ba bên đều có lợi !
Các "tay thuyết khách" thường được chọn là phụ nữ đứng tuổi, là y sĩ lâu năm, ăn nói giỏi, biết cách viện dẫn khéo léo những khía cạnh nhạy cảm, rào trước đón sau một hồi rất thân thiện cởi mở, rồi sau đó vào đề, nhẹ nhàng trình bày chi tiết về một… "gói dịch vụ phá thai" có đầy đủ các yếu tố cần thiết để phá thai… an toàn, thuận tiện, kín đáo và trọn vẹn. Các phần vụ phía phòng khám và bệnh viện thì họ bảo đảm các mặt liên quan đến y khoa, còn bên Nhà Thờ ( hoặc Nhà Chùa ) hoặc Nhà Dòng đảm nhận phần vụ cuối cùng là… lo hậu sự tâm linh cho các thai nhi.
Có thể nói cái bẫy họ giăng ra rất tinh vi, đó là tính nhân đạo. Họ nói đại để như sau:
"Thật ra những người làm nghề y chúng tôi cũng thấy phá thai là không tốt, cũng xót xa vì mức độ phá thai ngày càng tăng. Tuy nhiên xét về khía cạnh của lòng nhân ái, chúng tôi cảm thông với những hoàn cảnh không thể khác được, phải chọn giải pháp chấm dứt thai kỳ. Thôi thì… thay vì để chị em phụ nữ đáng thương có thể phải trả giá quá đắt, hiểu theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, thậm chí mất mạng, khi rơi vào tay những thứ lang băm phá thai chui lủi trong những địa chỉ bất hợp pháp, phòng khám ( hoặc bệnh viện ) chúng tôi thấy cần phải mở ra dịch vụ nhân đạo này, hỗ trợ hết mình và mọi mặt cho chị em trong việc khắc phục hậu quả đáng tiếc, hoặc vỡ kế hoạch, ngoài ý muốn…
Chúng tôi được biết là bên Nhà Thờ ( hoặc Nhà Chùa ) lâu nay cũng đã vì nhân đạo, đứng ra lo hậu sự, tiếp nhận và an táng các thai nhi rất ân cần chu đáo, lại đảm nhận luôn các dịch vụ cầu siêu cho các bé và cầu an cho người mẹ, người cha của bé cũng như gia đình họ. Vậy, chúng tôi muốn xin đề nghị với bên Nhà Thờ ( hoặc Nhà Chùa ) cùng cộng tác với bên chúng tôi chặt chẽ hơn nữa, chúng ta gộp chung thành một "gói dịch vụ" có dây chuyền kín kẽ, vừa không để cho kẻ xấu lợi dụng, vừa đáp ứng các mặt thể lý, tâm lý và tâm linh cho chị em phụ nữ và gia đình của họ. Các khoản chi phí liên quan đến việc lo hậu sự, bên Nhà Thờ ( hoặc Nhà Chùa ) có thể đưa ra ở mức độ hợp lý, chúng tôi sẽ đặt chung trong tổng chi phí một ca phải xử lý, sau khi khách hàng thanh toán khi ra viện, chúng tôi sẽ lại chuyển qua tài khoản của Nhà Thờ ( hoặc Nhà Chùa )…
Chúng tôi rất mong quý Linh Mục, Tu Sĩ ( hoặc quý Sư, Thầy ) hiểu tất cả những đề nghị này hoàn toàn dựa trên tính nhân đạo thiêng liêng, của tình người với nhau giữa lúc các tệ nạn xã hội ngày một tăng cao. Chúng ta không thể từ chối không đưa tay cứu giúp những hoàn cảnh đáng thương. Việc phối hợp cộng tác của đôi bên chúng ta lúc này là hết sức khẩn trương và cần thiết. Kính mong quý vị nghiên cứu và chấp thuận, bước kế tiếp chúng ta sẽ bàn đến các khoản mục cụ thể có liên quan như tài chánh, nhân sự, phương thức cùng các quy định hợp đồng chi tiết khác…"
Ở trên chúng tôi có nêu lập luận của họ là việc cộng tác chặt chẽ này sẽ có lợi cho cả… ba bên, nghe phần trình bày của họ xong, chúng tôi mới hiểu tại sao lại bảo là "ba bên đều có lợi": bên người đi phá thai, bên phá thai, và bên lo liệu chuyện hậu phá thai. Đúng thật là một "gói dịch vụ" chặt chẽ, kín kẽ và đầy lý lẽ nhân đạo ! Họ chỉ quên mất một điều quan trọng là chính thai nhi là phải gánh chịu thiệt thòi vô cùng, các bé không còn được quyền sống, không còn được cơ hội sinh ra đời như mọi người !
Chúng tôi nghe biết ở một vài nơi, sau khi họ lịch sự cáo từ ra về và hẹn sẽ trở lại sau để biết kết quả, thì phía bên Nhà Thờ (hoặc Nhà Chùa) một vài nơi, nội bộ có nổ ra tranh cãi về chuyện quyết định có nên nhận cộng tác với người ta hay không ! Bên chủ trương cộng tác thì mừng thấy rõ, vì từ nay sẽ có thêm "nguồn" thu gom xác thai nhi đem về cho mình một cách hợp pháp, lại có thêm các khoản chi phí để bù đắp nữa chứ, của đáng tội, cha với con trong Giáo Xứ lâu nay phải bỏ tiền túi ra lo, con số tính ra nhiều năm liền cũng đâu có nhỏ. Ngược lại, bên kia dứt khoát từ chối, lập luận rằng, làm như thế không khác gì tiếp tay với người ta trong dịch vụ phá thai, tạo ra một sự yên lòng giả tạo cho người muốn phá thai, khuyến khích họ cứ vô tư phá thai đi, đã có bên tín ngưỡng tâm linh lo liệu chu đáo rồi…
Chúng tôi nhớ lại, bản thân đã có lần trả lời thẳng cho những vị "thuyết khách" tương tự: "Chúng tôi không thể vì một việc nghĩa là lo hậu sự cho các thai nhi để rồi nhắm mắt thỏa hiệp, đồng lõa tiếp tay với quý vị trong tội ác phá thai. Xin đừng ngụy biện với các lý lẽ nhân đạo để che đậy cho một việc tàn nhẫn vô nhân đạo. Nếu quý vị đã nêu cao y đức là nhân đạo cứu giúp mọi người bằng chuyên môn y khoa, xin làm ngay một nghĩa cử, một điều nhân đạo tuyệt vời, đó là dứt khoát không có dịch vụ nạo phá thai tại phòng khám ( hoặc bệnh viện ) của quý vị…"
Lại cũng phải nhắc đến một chuyện cảm động xảy ra năm ngoái, 2013. Có một bệnh viện tư ở Bình Dương, sau một thời gian để ý theo dõi, biết rõ là các y công, y tá của mình đã âm thầm kín đáo chuyển các thai nhi mỗi ngày cho những anh chị tình nguyện từ Sàigòn đi mấy chục cây số, về thêm mấy chục cây số nữa để gom xác các cháu về chôn cất, bà bác sĩ giám đốc quyết định bất ngờ gặp trực tiếp một anh mà họ đoán là người đứng đầu nhóm thiện nguyện BVSS Sàigòn, bà ân cần nói: "Chúng tôi thấy các em đã làm một nghĩa cử khiến chúng tôi bị đánh động, phải suy nghĩ lại công việc chúng tôi đã làm từ trước đến giờ. Và hôm nay, chúng tôi xin báo tin là cơ sở của chúng tôi quyết định vì lương tâm, chấm dứt các dịch vụ liên quan đến nạo phá thai, và vì thế các bạn cũng không còn phải vất vả về đây để nhận xác các thai nhi nữa…"
Chiều tối hôm ấy, một buổi chiều mưa tầm tã, anh bạn trẻ nhóm BVSS chạy Honda về đến Sàigòn, vừa vào phòng của chúng tôi đã khóc mếu máo, reo to: "Mừng quá, bố ơi ! Một bệnh viện tư ở Bình Dương đã thôi không nhận phá thai nữa rồi bố ơi… Con mừng không phải vì từ nay mình không phải lặn lội nắng mưa đi lấy xác nữa, nhưng mừng vì cuối cùng… sự sống đã chiến thắng sự chết !"
Hóa ra, trong cuộc đời, ranh giới giữa sự sống và sự chết thật mong manh, nó hết sức mảnh khảnh, chỉ chút xíu nghiêng bên này, một sinh mạng được cứu, chỉ lệch bên kia một ly, tử thần chộp ngay lấy một em bé vô tội. Thế mà người lớn, lại là những người lớn tự hào mình là rất nhân đạo, tự nhận mình luôn giữ được y đức đâu ra đấy, lại có thể ngụy biện nhiều cách để cố gắng lấp liếm, xóa nhòa cái ranh giới tinh tế ấy của lương tâm…
Lm. Giuse QUANG UY, DCCT, thứ năm 25.9.2014

No comments: