12 BÀI SUY NIỆM VỀ LINH ẢNH MẸ HẰNG CỨU GIÚP
Suy
niệm 10: KHÔNG
GIAN HOÀNG KIM
Các đoạn Kinh Thánh gợi ý suy niệm
Ga 14,
1-6
Anh em đừng xao xuyến
! Hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Trong Nhà Cha của Thầy, có nhiều
chỗ ở; nếu không, Thầy đã nói với anh em rồi, vì Thầy đi dọn chỗ cho anh
em. Nếu Thầy đi dọn chỗ cho anh em, thì Thầy sẽ trở lại và đem anh em về
với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó. Và Thầy đi đâu, thì anh em biết
đường rồi".
Ông Tôma nói với Ðức
Giêsu: "Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao chúng con
biết được đường ?" Ðức Giêsu đáp: "Chính Thầy là con đường, là sự
thật và là sự sống. Không ai đến với Chúa Cha mà không qua Thầy.
Is 12, 1-6
Ngày đó, bạn sẽ nói:
Lạy Ðức Chúa, con dâng lời cảm tạ:
Lạy Ðức Chúa, con dâng lời cảm tạ:
Ngài đã từng thịnh nộ với con,
nhưng giờ đây cơn giận đã nguôi rồi,
và Ngài lại ban niềm an ủi.
và Ngài lại ban niềm an ủi.
Ðây chính là Thiên
Chúa cứu độ tôi,
tôi tin tưởng và không còn sợ hãi,
bởi vì Ðức Chúa là sức mạnh tôi,
là Ðấng tôi ca ngợi, chính Người cứu độ tôi.
Các bạn sẽ vui mừng
múc nước tận nguồn ơn cứu độ.
Các bạn sẽ nói lên
trong ngày đó:
Hãy tạ ơn Ðức Chúa, cầu khẩn danh Người,
vĩ nghiệp của Người, loan báo giữa muôn dân,
và nhắc nhở: danh Người siêu việt.
Ðàn ca lên mừng Ðức
Chúa,
vì Người đã thực hiện bao kỳ công;
điều đó, phải cho toàn cõi đất được tường.
Dân Xion, hãy reo hò
mừng rỡ,
vì giữa ngươi, Ðức Thánh của Ítraen quả thật là vĩ đại
!
Sự hiện diện của Linh Ảnh chỉ đơn giản là giúp con
người đi vào suy niệm, dừng lại đôi phút giữa hàng núi những bổn phận hàng ngày
để chiêm niệm về một thực tại “khác”. Linh Ảnh mời gọi chúng ta chạm đến chiều
kích thiêng liêng bằng giác quan nội tâm, một chiều kích thường vượt quá giới
hạn của ta, làm cho sự trống vắng của linh hồn ta như vùng đất sa mạc khô cằn.
Linh Ảnh luôn nhắc nhở ta rằng có một thế giới khác, tuy mắt ta không trông
thấy nhưng lại có thật, nơi đó con người sống và không ngừng nuôi dưỡng mình
bằng tình yêu của Thiên Chúa. Khi chiêm ngắm Linh Ảnh, con người có thể gặp gỡ
chính mình và kinh nghiệm về tình yêu mà mình khát khao cách mạnh mẽ. Đó là lý
do tại sao nghệ thuật Byzantine giúp ta đi xa hơn những hình thức diễn tả sự
hiện hữu vật chất, và thực hiện được điều đó nhờ ánh sáng.
Ánh sáng là một yếu tố quan trọng, một yếu tố thực sự
căn bản trong tranh i-côn. Ví dụ, trong số tranh khảm thời các hội thánh Kitô
tiên khởi tại Ravenna có một bài thơ về ánh sáng ca tụng nhân đức của mỗi màu
sắc. Hơn nữa, người ta có thể nói rằng ánh sáng là chủ thể chính của tranh
i-côn. Cũng như mặt trời không cần được chiếu sáng, Linh Ảnh có thể không cần
được chiếu sáng. Chính Linh Ảnh tỏa ra ánh sáng. Được dệt bằng ánh sáng thần
thiêng nên Linh Ảnh không có bóng tối; đó là lý do tại sao màu chủ đạo của Linh
Ảnh luôn là màu hoàng kim.
Hoàng kim không phải là màu tự nhiên, nên còn được coi
là không màu. Thời xa xưa, hoàng kim được dùng để chiếu sáng những cảnh vật thoát
ra khỏi thực tại trần gian, những cảnh vật “không thuộc thế gian này”. Do đó,
trong hội họa i-côn, màu hoàng kim được dùng để thể hiện tính phi không gian và
phi thời gian. Nói cách khác, hoàng kim là màu nền lý tưởng để cho thấy quang
cảnh được mô tả không thuộc về thế giới này, tuy có nhiều điểm tương đồng với
thế gian.
Nền màu hoàng kim của Linh Ảnh tạo nên một
không gian trong đó cơ thể các nhân vật không bị chi phối bởi sự chết nữa. Được
giải thoát khỏi chiều kích trần gian, chúng trở nên thiêng liêng và không còn
lệ thuộc ngay cả chiều kích thời gian nữa. Nền vàng hoàng kim đồng nghĩa với
cõi phúc đời đời, với niềm vui bất tận, với thiên đàng, nước trời, sự phục
sinh, trạng thái được tôn vinh. Đó là lý do tại sao nền của Linh Ảnh Đức Mẹ
Hằng Cứu Giúp và màu vàng nổi bật trên áo của các nhân vật trong Linh Ảnh cũng
nói với ta rằng những vị được mô tả trên Linh Ảnh đang ở trong vinh quang đời
đời. Mẹ Maria và Chúa Giêsu đi qua các cửa của Linh Ảnh từ vinh quang vĩnh cửu
vào trong thế gian trần tục của ta để mang lại niềm ủi an và hy vọng, để mở ra
cho người xem đi vào chiều kích mới của phục sinh và vinh quang.
Khi ta tiếp xúc và chiêm niệm với Linh Ảnh càng lâu
giờ, ta càng cảm nhận được sự hiện diện của các nhân vật trong Linh Ảnh, ta
càng cảm thấy sự sự gần gũi ngọt ngào và vẻ đẹp phi thường của các ngài. Vì
chính vẻ đẹp siêu phàm ấy sẽ đến gặp gỡ ta nơi Linh Ảnh. Trong Linh Ảnh, Đức
Maria không có gì mang nét trần tục hay gợi cảm nơi Mẹ; cơ thể Mẹ ẩn bên dưới
chiếc áo choàng rộng; đầu Mẹ được phủ khăn choàng, đặc trưng của phụ nữ Đông
Phương, che kín mái tóc như biểu tượng của sự khiêm tốn. Giống như khuôn mặt
Chúa Giêsu, khuôn mặt Đức Maria có một vầng hào quang, biểu tượng của ánh sáng
Thần linh. Đức Maria tràn ngập hào quang này, vì Mẹ đã trở nên trong suốt trước
ánh sáng của Thiên Chúa, tỏa sáng như mặt trời giữa không trung.
Nếu ta
nhìn ngắm hào quang Mẹ Maria, ta sẽ chú ý thấy nó tròn trĩnh và rạng rỡ như mặt
trời. Yếu tố này làm gia tăng hơn nữa sức mạnh của ánh sáng tỏa ra nơi nền
hoàng kim của Linh Ảnh. Nếu ta dừng lại lâu giờ hơn để chiêm ngắm hào quang của
Mẹ, ánh sáng của hào quang sẽ trở nên mạnh mẽ hơn đối với ta và ta sẽ luôn tập
trung sự chú ý của mình vào đó. Chi tiết này của Linh Ảnh tượng trưng cho sự
rực rỡ của ánh sáng Thiên Chúa nơi các Thánh đang sống và cư ngụ gần gũi Thiên
Chúa. Vầng sáng hay hào quang nơi khuôn mặt Đức Maria là biểu tượng của sự
thiêng liêng, tôn kính và vinh quang. Các hào quang này chỉ dành cho Đức Trinh
Nữ và Con của Mẹ, các Thiên Thần và các Thánh.
Hào quang là một vầng sáng tròn mà nghệ thuật cổ điển
thường vẽ trên đầu của các thụ tạo cấp cao hay các thần thánh. Đáng lưu ý là
Linh Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp trình bày Chúa Kitô với một hào quang hình thập
giá, biểu tượng của vinh quang mà Người tiến vào ngang qua sự tử dạo và cái
chết. Vinh quang, nghĩa là sự gần gũi với Thiên Chúa Cha, nơi Đức Kitô ngự trị,
là kết quả của sự biến đổi Vượt qua đạt tới đỉnh cao của nó trên đồi Calvary và
nơi Thiên Chúa Cha đáp trả bằng tình yêu tràn đầy của Người. Thật ra, sẽ không
có sự sống đời đời nếu không có cái chết hy sinh; con người không thể đón nhận
sự sống nếu không dám từ bỏ nó ( chia sẻ nó như một quà tặng ), không có Vương
quốc Thiên đàng nếu không có đồi Calvary.
Ngoài ra, trong hào quang của Mẹ Thiên Chúa, ta có thể
thấy các họa tiết về cây cối, một mặt mang nữ tính, nhấn mạnh vai trò làm mẹ
trong mầu nhiệm cứu độ, mặt khác nói với ta về sự giàu có, sự phong phú khôn
lường của ân sủng mà Thiên Chúa tuôn đổ trên Đức Maria trong sứ vụ cứu độ thế
giới, và qua Mẹ đổ tràn trên toàn thể Hội Thánh.
Sự gần gũi giữa các nhân vật trong Linh
Ảnh được gia tăng hơn nhờ phối cảnh ngược. Để hiểu được kỹ thuật về tranh
i-côn, ta cần rút ra từ kinh nghiệm cá nhân của mình. Có lẽ khi còn bé, trong
các bài học về hội họa, ta đã học về cách đưa vào chiều kích thứ ba của một tác
phẩm nghệ thuật, tạo ra ấn tượng về phối cảnh. Như thầy cô đã hướng dẫn, ta vẽ
phong cảnh với một con đường hẹp dần để đạt được ấn tượng về chiều sâu không
gian, và cuối cùng biến mất ở đâu đó phía sau đường chân trời, tức là tại trung
tâm của bức tranh. Điều tương tự cũng xảy ra khi ta vẽ cây cối bên đường hay
các nhân vật trong tranh: họ nhỏ dần và gần hơn với nhau cho đến khi tất cả qui
vào một điểm ở trung tâm bức tranh. Do đó ta có được phối cảnh, tức là một ấn
tượng về chiều sâu không gian, chiều kích thứ ba của tranh vẽ.
Trong khi đó, Linh Ảnh lại có phối cảnh ngược: điểm
qui tụ di chuyển từ phía sau ra phía trước, từ chiều sâu không gian đến một
điểm phía trước Linh Ảnh và định vị phía trước người xem. Không giống như cây
cối bên đường và các sự vật trong tranh vẽ của một em bé, các nhân vật trong
Linh Ảnh di chuyển từ nhân vật to lớn nhất ở chiều sâu của Linh Ảnh đến nhân
vật nhỏ bé nhất, nằm ở tiền cảnh.
Đó là lý do tại sao, cũng như tất cả các
tranh i-côn khác, Linh Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp thực sự không có chiều sâu
không gian, vì trong thực tế, chiều sâu ấy bắt đầu phía trước Linh Ảnh, trong
chính đôi mắt của những người chiêm ngắm. Linh Ảnh không có chiều sâu không
gian do bởi các nhân vật nhỏ dần về phía người xem; các nhân vật này rất nổi
bật trên nền màu hoàng kim, mà hoàn toàn không cần bất kỳ trang trí nào. Được
miêu tả như vậy, như thể vượt trên không gian và thời gian, các nhân vật tự
buộc mình đến với người xem nhờ sự hiện diện thiêng liêng, như thể các ngài đến
để gặp gỡ con người.
Chân dung lớn nhất trong Linh Ảnh chính là
chân dung của Mẹ Thiên Chúa. Chân dung nhỏ nhất là Chúa Kitô, Đấng được Mẹ
Người ẵm trên tay, ở gần người xem hơn, vì thế gia tăng ấn tượng rằng Đức Maria
đang đưa Đức Giêsu đến với người xem, hai tay đan vào nhau, xuất hiện ngay phía
sau, trở thành tâm điểm của bức tranh tổng thể. Yếu tố này củng cố cảm xúc và Đức
Tin bên trong của ta để với sự tham dự của Đức Maria, ta được nâng lên tới Đức
Kitô để tham dự vào sự sống bên trong của Thiên Chúa. Các nhân vật Thiên Thần
bay lơ lửng trong không gian vô định. Các ngài được vẽ như thể đang hướng về
Thiên đàng, như thể các ngài chỉ xuất hiện hữu hình trong giây lát vì chiều
kích khác. Các Thánh và các Thiên Thần hiện diện trong Linh Ảnh là vì người
xem, các ngài ngỏ lời với họ qua sự hiện diện của các ngài và đồng thời các
ngài mở ra trước mắt họ thế giới thiêng liêng mà các ngài đang sống.
Phối cảnh ngược phát xuất phía trước đôi mắt người xem
chưa kết thúc, nhưng nó đưa Linh Ảnh mở ra hướng về vô tận thể hiện nơi nền màu
hoàng kim. Điểm biến mất và khép lại của phối cảnh trong tranh Tây Phương lại
trở nên điểm mở ra hướng về cõi thiêng liêng vô định trong tranh i-côn
Byzantine. Vận dụng phối cảnh ngược, họa sĩ i-côn đồng thuận với quan điểm giáo
huấn của Phúc Âm: như Tin Mừng về Bài giảng trên Núi ( Mt 5, 1-12 ), họ đảo lộn
các giá trị. Họ cũng nhắc nhớ ta rằng chính Thiên Chúa là Đấng đã đến gặp gỡ ta
trước, chính là Đấng đưa tay ra cho ta trước. Trong cuộc gặp gỡ diễn ra nơi
Linh Ảnh ( vị trí hai bàn tay Mẹ Maria và Chúa Giêsu nắm lấy nhau ), người tin
cảm thấy rằng họ được đưa vào chiêm ngưỡng một thực tại siêu nhiên đang mở ra
trước mắt họ, đó chính là chiều kích thiêng liêng, nơi chỉ có thể chiêm niệm
bằng con mắt Đức Tin.
Lm. MAREK KOTYNSKI, DCCT,
Bản dịch của Lm. ĐINH HỮU THOẠI, DCCT ( Còn tiếp nhiều
kỳ )
No comments:
Post a Comment