Các
đoạn Kinh Thánh gợi ý suy niệm
Dt
1, 1 – 4:
Thuở
xưa, nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các ngôn
sứ; nhưng vào thời sau hết này, Thiên Chúa đã phán dạy chúng ta qua Thánh
Tử. Thiên Chúa đã nhờ Người mà dựng nên vũ trụ, đã đặt Người làm Ðấng thừa
hưởng muôn vật muôn loài. Người là phản ánh vẻ huy hoàng, là hình ảnh
trung thực của bản thể Thiên Chúa. Người là Ðấng dùng lời quyền năng của mình
mà duy trì vạn vật. Sau khi đã tẩy trừ tội lỗi, Người lên ngự bên hữu Ðấng Cao
Cả trên trời. Danh hiệu Người được thừa hưởng, cao cả hơn danh hiệu các thiên
thần bao nhiêu, thì Người lại trổi hơn họ bấy nhiêu.
Tv 16, 5 . 8 – 11:
Lạy Chúa, Chúa là phần sản nghiệp con được
hưởng,
là chén phúc lộc dành cho con;
số mạng con, chính Ngài nắm giữ.
là chén phúc lộc dành cho con;
số mạng con, chính Ngài nắm giữ.
Con luôn
nhớ có Ngài trước mặt,
được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ.
được Ngài ở bên, chẳng nao núng bao giờ.
Vì thế,
tâm hồn con mừng rỡ, và lòng dạ hân hoan,
thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn.
thân xác con cũng nghỉ ngơi an toàn.
Vì Chúa
chẳng đành bỏ mặc con trong cõi âm ty,
không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ.
không để kẻ hiếu trung này hư nát trong phần mộ.
Chúa sẽ
dạy con biết đường về cõi sống:
trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề,
ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi !
trước Thánh Nhan, ôi vui sướng tràn trề,
ở bên Ngài, hoan lạc chẳng hề vơi !
Kỷ nguyên
của chúng ta được ca ngợi là kỷ nguyên của hình ảnh, và từ kinh nghiệm bản thân
chúng ta biết rằng hình ảnh không chỉ ngày càng chiếm ưu thế trong đời sống
chúng ta, mà còn có khả năng thay đổi hoàn toàn đời sống chúng ta qua các hình
thức và màu sắc của chúng, dù ta có nhận biết hay không. Đôi khi hình ảnh còn
được sử dụng để chống lại con người – kể cả khi nằm ngoài ý thức của ta, bởi
sức mạnh gợi ý của chúng, đặc biệt do sự phát tán kinh khủng của phương tiện
truyền thông đa năng. Chúng có thể chi phối suy nghĩ của ta, định hình khao
khát của ta và tạo nên hành vi của ta, và thường tinh tế lấy đi sự tự do trọn
vẹn của ta.
Trong
thời đại văn minh của chúng ta, hình ảnh ngày càng thay thế chữ viết, và suy tư
cá nhân bắt đầu nhường chỗ cho cảm xúc, đặc biệt đối với những gì được tiếp
nhận bằng mắt. Đặc biệt trong lãnh vực quảng cáo, hình ảnh trở nên cực kỳ lợi
hại, mà hầu hết chỉ nhắm đến lợi nhuận. Khi việc kinh doanh bắt đầu có vấn đề,
người ta dễ khước từ việc tôn trọng giá trị con người và áp lực trên các cảm
xúc gia tăng. Nhờ sức mạnh biểu tượng nổi bật của nó, hình ảnh trở nên rất mãnh
liệt, tác động dữ dội vào cảm xúc của ta. Nó thâm nhập đến tận nơi sâu thẳm của
ta và thậm chí có thể gây ra mối đe dọa đến đời sống nội tâm của ta.
Với tầm
quan trọng của hình ảnh đang phát triển không thể kiểm soát nổi, tiến trình
toàn cầu hóa và sự dồn dập của các giải pháp công nghệ, xã hội loài người đang đi
qua cơn khủng hoảng dữ dội về các giá trị, và trầm trọng hơn nữa bởi chủ nghĩa
duy vật vô hồn. Con người được kêu gọi sử dụng tự do của mình để thay đổi thế
giới qua hình ảnh và biểu hiện của mình. Nếu ánh mắt của con người tinh tuyền,
nó sẽ biến đổi mọi thứ nên siêu việt, làm cho nó đẹp đẽ mà không đánh mất nét
tự nhiên của nó. Ngược lại, nó sẽ làm hỏng mọi sự, làm cho nó nên “nặng nề” và
một chiều. Hơn nữa, con người sẽ trở thành nô lệ của vật chất, của thời gian
trôi qua không thương tiếc và của không gian đã giới hạn con người. Đó là lý do
tại sao đời sống thiêng liêng mặc nhiên công nhận một sự chọn lựa giữa sự tục
hóa của linh hồn và sự thiêng liêng hóa của xác phàm: một sự lựa chọn theo
hướng do Linh Ảnh chỉ ra.
Đôi khi
ta ngạc nhiên bởi sự bình an bị xáo trộn mà ví dụ đặc trưng là những người Tây
Tạng thực hành thiền. Một trong những động lực chính chắc hẳn là việc chiêm
niệm về dung mạo bình an của Đức Phật: các Phật tử đồng hóa hình ảnh ngài nơi
sâu thẳm con người họ. Vì con người được nắn đúc dần dần bởi những gì họ suy
tưởng: nếu họ suy tưởng về sự hỗn độn, họ sẽ là những người luôn sống trong lo
âu, nếu họ suy tưởng về sự hài hòa, tâm hồn họ toát ra sự bình an.
Để nhấn
mạnh vai trò quan trọng của mỹ thuật và các họa sĩ đối với tình trạng con người,
nhà văn người Nga Nicholas Gogol đã viết trong thư của ông năm 1848 như sau: “Mỹ thuật giao hòa chúng ta với cuộc sống. Mỹ
thuật giúp đưa sự trật tự và hài hòa vào trong linh hồn, chứ không phải đưa rắc
rối và lộn xộn… Nếu một họa sĩ không làm được phép lạ biến đổi linh hồn người
xem đạt đến thái độ yêu thương và tha thứ, thì mỹ thuật của họ chỉ là một thứ
đam mê nhất thời.”
Chính nhà
văn này cũng chia sẻ với độc giả sự quan sát đáng lo ngại của ông: “Các linh hồn đang vỡ tan ra, và đó là các
khuôn mặt”. Quả thật, nơi gặp gỡ của ánh sáng bên ngoài và bên trong chính
là khuôn mặt, và chính xác hơn nữa là đôi mắt, phần chi thể trong suốt và sáng
nhất trên cơ thể con người. Nếu ánh sáng này đi ra, cái chết sẽ đến. Thật khó
để kháng cự một phản ánh cho rằng mỹ thuật đương đại đã miễn cưỡng khi trình
bày khuôn mặt, nhất là những khuôn mặt tỏa ra ánh sáng và niềm vui, thích thú,
đúng hơn là hình hài khó coi hay xấu xí, khuôn mặt méo mó với đôi mắt lờ đờ. Có
thể là chúng diễn tả tình trạng linh hồn của con người đương đại hay không ?
Phải chăng linh hồn không có đời sống tâm linh này đã bắt đầu đổ vỡ ?
Trong Tin
mừng theo thánh Luca, Chúa Giêsu nói: “Ðèn
của thân thể là con mắt của anh. Khi mắt anh sáng, thì toàn thân anh cũng sáng.
Nhưng khi mắt anh xấu, thì thân anh cũng tối” ( Lc 11, 34 ). Câu Tin Mừng
này gợi nhắc ta về Linh Ảnh, nơi thanh luyện và giáo huấn cho ta biết cách mở
mang cái nhìn nội tâm. Các Giáo phụ của Hội thánh quan niệm rằng đôi mắt là
quan trọng nhất trong tất cả các giác quan và cho rằng hình ảnh là một phương
thế thánh hóa linh hồn. Đó là lý do tại sao Linh Ảnh không phải là một hình ảnh
của thế giới giải trừ tục hóa ( theo nghĩa giải thoát khỏi thụ tạo ), nhưng là
hình ảnh của một thế giới được biến đổi: một thế giới trở nên trong suốt nhờ sự
thiêng liêng hóa ôm ấp toàn thể vũ trụ này. (
Ảnh Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp DCCT ở Roma, nơi đặt Linh Ảnh ).
Khuôn mặt
của Đức Kitô trong Linh Ảnh, cơ bản trở nên đại diện cho mọi khuôn mặt con
người. Khuôn mặt của Thiên Chúa thánh hóa tất cả mọi khuôn mặt khác. Ai không
muốn thấy một sự phản chiếu của hình ảnh Thiên Chúa nơi con người, sẽ làm giảm
sút phẩm giá cao cả của con người, họ sẽ đánh mất nguồn gốc của mình và căn
tính bên trong của họ bị lung lay. Đó là lý do tại sao, thường không ngờ tới, việc
chiêm niệm trước Linh Ảnh được coi là một yếu tố hết sức quan trọng cho đời
sống thiêng liêng. Nó thanh luyện cái nhìn nội tâm của ta khỏi những cái phô
trương bên ngoài để đưa con đường của chúng vào trong linh hồn ta, gây nhầm
lẫn, tàn phá bên trong cũng như nét buồn rầu trên khuôn mặt ta. Linh Ảnh mang
đến sự an ủi, sự chữa lành các vết thương bên trong, vì chiêm niệm nối kết ta
với sự hiện diện ngọt ngào của Chúa Kitô và các Thánh. Ngoài ra, nó còn kiến
thiết lại mọi sự trong ngoài, khôi phục lại khuôn mặt của ta, đong đầy sự điềm
tĩnh cho khuôn mặt và phục hồi ánh sáng cho đôi mắt ta.
Việc tôn kính Linh Ảnh là bằng chứng trực tiếp về sự nhập thể của
Đức Kitô. Theo truyền thống của Hội thánh Đông phương, Linh Ảnh tham dự vào
ngôi vị của Đấng Kiểu Mẫu: sự kéo dài mầu nhiệm nhập thể của Người. Đây là “bằng chứng tỏ tường của cả việc Thiên Chúa
đi xuống với nhân loại lẫn việc con người đi lên với Thiên Chúa” (
Ouspensky ). Đó là lý do tại sao ngay từ thế kỷ thứ hai thánh Irênê đã nhấn
mạnh rằng: “Thiên Chúa đã làm
người để con người trở thành Thiên Chúa”, để họ được nên thánh
trong bản tính trọn vẹn của họ, vật chất cũng như tinh thần, và cùng với họ,
toàn thể tạo thành “những ngong ngóng đợi
chờ ngày Thiên Chúa mặc khải vinh quang của con cái Người.” (
Rm 8, 19 ). Đây mới thực sự là sứ vụ của con người: thiêng liêng hóa thế giới
vật chất, trong đó con người tham dự bằng cả con người mình, cũng như mang lấy
toàn thể tạo thành của Thiên Chúa ( x. Ep 1, 9-10 ).
Trung tâm
của Linh Ảnh, nơi trao cho ta quà tặng là việc nhìn nhận rằng Thiên Chúa đã làm
người và mạc khải ơn thánh hóa con người, là một sự biến hình. Biến hình là ôm
ấp con người như một toàn thể, cũng như thân xác của họ. Đó là lý do tại sao
các Giáo Phụ nhìn thấy sự tiên trưng trong biến cố biến hình của Đức Kitô: “Rồi Người biến đổi hình dạng trước mặt các
ông. Dung nhan Người chói lọi như mặt trời, và y phục Người trở nên trắng tinh
như ánh sáng” ( Mt 17, 2 ). Thánh Mátthêu đòi hỏi những ai được kêu gọi đạt
đến tình trạng này: “Bấy giờ người công chính
sẽ chói lọi như mặt trời, trong Nước của Cha họ. Ai có tai thì nghe.” ( Mt
13, 43 ). Đó là lý do tại sao toàn bộ Linh Ảnh với nền màu hoàng kim và màu áo
choàng của các thánh tỏa ra một màu vàng đại diện cho màu tiêu biểu, không chỉ
đơn thuần là chân dung tương lai của nhân loại được biến đổi, và một trật tự vũ
trụ mới, nơi con người và các sinh vật ( vì đôi khi chúng cũng có mặt trong
Linh Ảnh, ví dụ như trong máng cỏ của Chúa Kitô ), sống hài hòa trong không
gian và thời gian mới.
Hình ảnh
Thiên Chúa nơi con người bị hoen ố trầm trọng do sự sa ngã của nguyên tổ, nhưng
được canh tân và thanh luyện bởi sự tham dự của Đức Kitô trong mầu nhiệm nhập
thể, đặc biệt qua Bí Tích Thanh Tẩy. Tuy nhiên, việc nên giống Thiên Chúa đạt
được qua thời gian, trong quá trình đón nhận Chúa Thánh Thần, trong nỗ lực hoán
cải liên lỉ. Vị thánh được vẽ trong Linh Ảnh là một thụ tạo được ân sủng chạm
đến và nhận được năng lực thiêng liêng biến đổi, cùng với những điều đó ngài
thánh hóa không gian, thời gian và mọi thứ hiện hữu trong đó. Vì thế, sự thần
hóa của thánh nhân lan truyền ra khắp vũ trụ. Nhờ việc chiêm niệm Linh Ảnh
không chấp nhận lối diễn tả hiện thực, ta cũng có thể đi vào cái nhìn mới về
thế giới và con người, và đặc biệt tham dự vào sự biến đổi này.
Khi loại
bỏ chủ nghĩa hiện thực ra khỏi tranh vẽ là một đòi hỏi áp dụng cho tất cả mọi
Linh Ảnh, tính hiện thực của nó vẫn còn nguyên vẹn ở cấp độ thiêng liêng. Vì
Linh Ảnh mô tả một con người yếu đuối, bị ảnh hưởng bởi hậu quả của tội lỗi,
nhưng đồng thời con người ấy đã được Đức Kitô cứu độ. Sứ điệp của Linh Ảnh thực
tế là tích cực, lạc quan, vì đó là sứ điệp về con người. Là kết quả sự khiếm
khuyết của tội lỗi, con người có khả năng làm điều ác, gây hại, nhưng nhờ đón
nhận ơn cứu độ của Chúa Kitô, con người được trở lại làm con cái yêu dấu của
Thiên Chúa. Đó là nhờ quyền năng của tình yêu Đức Kitô mà con người có thể biến
đổi chính mình và tiến vào Vương quốc của Cha Người, điều mà con người nhìn
ngắm và chiêm niệm trong Linh Ảnh.
Phối cảnh
được mở ra trong 'cửa sổ' của Linh Ảnh rất khác so với khi nó xuất hiện trước
chúng ta trong các cửa sổ màn hình tivi, internet và báo chí! Cho dù sự phấn
đấu hướng tới chủ nghĩa hiện thực và khát vọng của các nhà báo muốn thể hiện
trung thực sự hiện hữu của con người, thì cái nhìn về thực tại do họ thể hiện
hầu hết là tiêu cực, và vì thế bị bóp méo, và thường khơi lên sự sợ hãi, đó là
một hậu quả chán chường và khó chịu đến nỗi những người nhạy cảm hơn phải trốn
khỏi sự lãng quên vô hồn hoặc tình trạng mất cảm giác giả vờ.
Điều mất
mát trong việc theo đuổi tin tức gây sốc, chính là sự thật, cái nhìn khơi lên
hy vọng của con người: vì để lộ ra cái ác, người ta không thấy được sự tốt lành
đích thực nơi con người, cũng như sự chân thành, ngay thẳng, khả năng yêu
thương và hy sinh đúng nghĩa. Con người không thúc đẩy những năng lực tốt nơi
mình, những yếu tố tượng trưng cho cơ hội duy nhất để biến đổi. Một người phụ
nữ chăm chỉ và hoàn toàn tận tâm nuôi dạy con cái bất chấp những khó khăn phải
đối mặt, vẫn luôn không ngừng yêu thương chồng và làm mọi việc lặt vặt với tinh
thần bỏ mình trong cuộc sống xám xịt mỗi ngày, sẽ khó đưa lên các trang bìa của
tạp chí phụ nữ, ngay cả khi họ thực sự là người đang xây dựng thế giới mới.
Một người
nghiện ma túy nhờ những nỗ lực của chính bản thân và của bệnh nhân, thường
không quan tâm đến những lao công của người khác, giành chiến thắng trên bản
thân và ra khỏi tình trạng nghiện ngập của mình thì rất hiếm để được đề nghị
như một thần tượng cho giới trẻ hay được giới thiệu như một câu chuyện thành công.
Câu khẩu hiệu phổ biến như tin tốt không bán – đánh vào chúng ta như sóng hồi
lại của một vụ nổ hạt nhân: nó lấy đi niềm hy vọng của ta và làm gia tăng cái
ác, trình bày nó như một chiến thắng và có mặt khắp nơi. Trái với những gì có
vẻ nhìn thấy, tuyên bố cho rằng thế gian này 'độc ác và tham nhũng' không phải
là một khám phá quan trọng và dường như tầm thường khi ta biết rằng "Thà
thắp lên một que diêm còn tốt hơn ngồi nguyền rủa bóng đêm” hóa ra là một quan
niệm không tầm thường trong cuộc sống.
Linh Ảnh
thực sự đưa ra và trình bày một “thế giới thành công”, giới thiệu các Thánh là
“những người đã làm nên Linh Ảnh”. Ngay cả như vậy thì các ngài cũng là những
con người bình thường, tội lỗi, nhưng đã được quyền năng Chúa Kitô chữa lành,
được chạm đến lòng thương xót của Người. Ân sủng Chúa Kitô chạm đến tâm hồn
chúng ta và nhận được năng lực yêu thương tiềm ẩn trong tâm hồn con người, năng
lực này có thể phá hủy con người cũ, xô ngã các bức tường của tính ích kỷ và
pháo đài sự thù ghét giữa con người với rung động kín đáo của họ. Chính những
năng lực này tượng trưng cho một cơ hội đích thực đối với con người, có thể
hướng dẫn họ đạt đến tầm vóc của phẩm giá con người và hạnh phúc chân thật.
Khi ta
chiêm ngắm các Thánh qua cửa sổ Linh Ảnh năng lực thiêng liêng của sự hiện diện
của các ngài sẽ chạm đến ta, cũng như chữa lành và an ủi ta, làm cho ta có khả
năng bước theo con đường các ngài đã đi. Con Đường ấy chính là Đức Kitô, vì Mẹ
Người đã chỉ tay về Người và đây là sự hiện thực đúng nghĩa nhất.
Theo truyền
thống, tên của Linh Ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp có liên quan đến một mạc khải đặc
biệt do một cô gái nhận được, khi bức tranh, sau hành trình đầy kịch tính từ
đảo Creta được tìm thấy trong gia đình ở Rôma. Mẹ Thiên Chúa được kể là đã hiện
ra với một cô gái trẻ Rôma trong một giấc mơ và yêu cầu đưa bức tranh Creta này
ra khỏi nhà để tôn kính ở một trong các Nhà Thờ ở giữa Vương Cung Thánh Đường
Thánh Gioan Laterano và Vương Cung Thánh đường Đức Bà Cả nằm trên đồi
Esquiline. Được biết chính trong dịp này mà Đức Maria mạc khải tước hiệu của Mẹ
là Mẹ Hằng Cứu Giúp. Dẫu cho câu chuyện thật về Linh Ảnh thế nào, tên của Linh
Ảnh cũng được nối kết với nó từ thời xa xưa và các tín hữu hướng về Đức Thánh
Trinh Nữ hiện diện trong Linh Ảnh, tin tưởng vào tình mẫu tử và sự hằng chuyển
cầu của Mẹ lên Thiên Chúa.
Đức Maria
thực sự luôn hằng cứu giúp các tín hữu khẩn cầu Mẹ, quan trọng nhất là qua sự
hiện diện biến đổi của Mẹ trong Linh Ảnh. Mẹ liên lỉ nhìn đến các tín hữu cầu
nguyện trước ảnh thánh của Mẹ, dõi theo họ, bao bọc họ bằng sự hiểu biết và an
ủi. Mẹ cũng là khuôn mẫu của những gì chúng ta sẽ trở nên khi chiêm ngắm Linh
Ảnh Mẹ, và của những gì chúng ta sẽ ở trong vinh quang nhờ sự chuyển cầu của
Mẹ. Mẹ là mẫu gương sáng chói của việc đón nhận Ngôi Lời Thiên Chúa, của việc
trở nên trong suốt đối với Lời Chúa, để Lời Chúa có thể ở lại trong ta và tỏa
sáng cho mọi thụ tạo. Nhờ Ngôi Lời, Đấng đã trở nên xác phàm nơi ta, ta đi vào
sự thân mật đặc biệt với Thiên Chúa, ta bắt đầu phản chiếu hình ảnh của Người
nơi chính mình, ta trở nên gia đình của Người ( Mc 3, 34-35 ).
Mẹ Maria
luôn là sự trợ giúp cho ta, vì Mẹ hướng dẫn ta đến với Con của Mẹ, chỉ cho ta
thấy Người và dạy ta biết đúng là Người. Chỉ mình Người mới có sự sống nơi
mình; quả thật, Người là chính sự sống, chỉ có Người là con đường dẫn đến Chúa
Cha, và vì thế, chỉ đi trên đường này ta mới tìm được hạnh phúc đích thực. Đó
là sự thật về đời sống chúng ta, và Đức Kitô, Chúa và là Đấng Cứu Độ ta, là
chính sự thật đó. Người vạch ra cho ta con đường bằng sự sống của Người và do
đó mạc khải cho ta toàn bộ sự thật.
Lm.
MAREK KOTYNSKI, DCCT,
Bản
dịch của Lm. ĐINH HỮU THOẠI, DCCT ( Còn tiếp 1 kỳ )
No comments:
Post a Comment