Monday 13 February 2012

Lm Nguyễn Thế Thuấn CSsR: Sách Thánh và Mặc Khải Cứu Rỗi: Đón Nhận Nước Thiên Chúa




BÀN VỀ ÍT TÂN ƯỚC (tiếp theo)

Người ta phải đón nhận Nước Thiên Chúa thế nào?
Chúng ta thấy Chúa Yêsu nhấn mạnh đến lòng tin (Mc 1: 15)

Mt 13: 44-46: Ví dụ kho tàng và viên ngọc

Hai ví dụ chắp liền với nhau: nhờ so sánh hai bên với nhau mà có thể hội ra ý nghĩa cốt yếu.

Câu 44: Trong ruộng: Hình như người kiếm ra là người làm công nhật. Ngẫu nhiên khám phá ra kho báu.

Chôn vùi xuống: Có mục đích cho thấy kho báu là thành phần của thửa ruộng. Và đàng khác, để kẻ khác khỏi dòm ngó tới (chôn đối với người ta là cách giữ chắc nhất cho khỏi trộm). Về vấn đề pháp luật trong bàn đến: Ví dụ tả cách hoạt động thường tình của người đời. Đáng để ý: khó báu không đem cất nhà mình ngay, nhưng kểu làm có tính cách hợp pháp.

Tậu thửa ruộng: Nếu kho báu là của chủ ruộng, ắt người ta không bán. Người ta đành bán, tức là kho báu không phải là của chủ ruộng.

Câu 45: Đây nói đến một người lái buôn. Ngọc trai nói đây là một món hàng thời xưa ham thích.

Cái phản ứng chủ chốt nêu lên trong cả hai ví dụ là: vui mừng. Và, bởi vui mừng thì không ngại bán tất cả những điều đã có. Như thể yêu sách từ bỏ để vâng theo Tin Mừng không phải nói lên phương thế để vào Nước Trời, nhưng là hậu quả của việc gặp được, khám phá. Kho tìm ra đòi bỏ mọi sự, và một trật, đòi hỏi đó không có gì là quá quắt: người ta vui sướng mà làm thế. Bán hết đi để tậu cho được kho báu, viên ngọc, thật cũng bõ công!

Ví dụ thường được hiểu về yêu sách từ bỏ mọi sự để được vào Nước Trời, nhưng kỳ thực không phải thế: điều cốt thiết là cái “hoa mắt” ra bởi bất ngờ gặp được một cái gì lớn lao quá đỗi, cái vui sướng tột bực vì gặp một kho báu: lớn đến nỗi mọi sự đeo đuổi từ trước đều ra như mất hết cả giá trị. Không còn lấy gì làm đắt nữa: nếu phải bỏ tất cả, bán cả cơ nghiệp đi để tậu lấy. Như thế, ví dụ không nhấn vào sự hy sinh, đó là lẽ trất nhiên, nhưng là nhấn đến lý do làm ta có thể sẵn lòng hy sinh tất cả: kho tàng lớn lao quá dự tưởng.

Đời một người đã gặp hạnh phúc, một cái vui sướng vô song: đó phải là đời của môn đồ Chúa Yêsu.
                                                                                                                                    (còn tiếp)
Lm Nguyễn Thế Thuấn CSsR
(trích tài liệu giảng huấn phổ biến nội bộ)

No comments: