Thursday 21 January 2010

Lm Chân Tín, CSsR: Chúa Kitô hay Mẹ Maria


Non sông đất Việt đã bao lần chứng kiến cảnh oai hùng và cảm động của những đoàn con cái của Mẹ Maria sát cánh chung lòng kéo nhau đến các ngôi đền dâng kính Mẹ, để thổ lộ niềm mến yêu sùng kính đối với Người. Đại hội Thánh Mẫu toàn quốc năm 1958, đại hội La Vang năm ngoái, những cuộc hành hương và những buổi kiệu lớn nhỏ khắp nơi, tất cả đều diễn tả lòng sùng kính đặc biệt của dân ta đối với Mẹ.


Trong tháng này, chúng ta mừng lễ Đức Mẹ hằng Cứu Giúp: trăm người như một hướng về Mẹ cao cả, trinh trong, quyền phép, nhân lành, luôn cứu giúp. Bàn thờ của Mẹ, ngày qua ngày đã tràn ngập hoa nến, nay càng thêm rực rỡ. Đền thờ của Mẹ, trong suốt năm vẫn không thôi thu hút người tứ phương, dịp lễ này, trở nên như nhỏ bé lại giữa biển người. Lời kinh cầu khẩn, cảm tạ vang lên sốt mến, hết sức tha thiết và chân thành.


Trước mối tình con thảo vừa kín ẩn vừa công khai của phần đông tín hữu Việt Nam đối với Mẹ Maria, cách riêng đối Mẹ Hằng Cứu Giúp, một số người thấy bận tâm. Họ tự hỏi: lòng sùng kính kia có quá bồng bột, mù quáng, nặng tình cảm, quá thực tiễn, vụ lợi, khai thác không? Tín hữu Việt Nam có quá đặt trọng tâm vào những lời khấn vái xin ơn vật chất hơn là vào sứ mạng cao cả của Mẹ Maria trong kế đồ cứu chuộc nhân loại không? Người ta hình như quên Chúa Kitô mà chỉ biết có Mẹ Maria? Họ chỉ biết cầu khẩn với Mẹ, họ không biết rằng Chúa Kitô là Đấng Trung Gian, Đấng Giải Phóng độc nhất của nhân loại. Có người tín hữu tha thiết với việc đi khấn đền Đức Mẹ hơn là đi dự một Thánh lễ.


Chúng ta phải có can đảm để nhìn nhận mối bận tâm trên là mối bận tâm chính đáng. Nghĩa là bận tâm chỉ vì muốn tôn sùng Đức Mẹ cho đúng với đường lối mặc khải, hoàn toàn theo thánh ý Thiên Chúa. Bận tâm như thế tỏ một đức tin sắc bén, luôn mãi tỉnh thức, mong nuôi dưỡng một lòng đạo không bao giờ thành vô ngã, vụ hình thức, nặng tình cảm, đảo lộn trật tự các giá trị trong tôn giáo.


Nhưng đàng khác, mối bận tâm kia có thể không đúng chỗ. Không đúng chỗ, khi vì muốn tập trung lòng đạo vào Chúa Kitô, người ta đã hạ bệ Đức Mẹ xuống, coi Đức Mẹ như một thụ tạo thường giữa trăm ngàn thụ tạo khác. Đưa Đức Mẹ xuống đồng hàng với ta không phải là phương sách độc nhất để đề cao Chúa Kitô. Giảm bớt lòng sùng kính của người tín hữu đối với Mẹ Thiên Chúa không có nghĩa là sẽ tăng lòng yêu mến đối với Chúa Kitô. Họ quên rằng Đức Mẹ đã giữ một vị trí độc nhất trong kế đồ cứu chuộc.


Trước mối bận tâm có thể chính đáng hay không đúng chỗ ấy, nhân ngày lễ Mẹ về hôm nay, chúng ta, những con yêu của Mẹ, chúng ta cần phải bình tĩnh sáng suốt nhận định địa vị Chúa Kitô và địa vị của Mẹ đúng với đường lối của đức tin.


Trước tiên, chúng ta phải xác tín địa vị tuyệt đối của Chúa Kitô: Người là Con Thiên Chúa, là Thiên Chúa, là Đấng Trung gian độc nhất, cầu bầu cho nhân loại tội lỗi. Chỉ một mình Người huỷ diệt tội lỗi để giải phóng chúng ta. Chính Mẹ Maria cũng đã nhờ ơn cứu độ của Chúa Giêsu mà được khỏi tội tổ tông. Chỉ một mình Chúa Giêsu đã nối kết lại mối tình nghĩa tử giữa Thiên Chúa và toàn thể nhân loại không trừ một ai. Là Thiên Chúa làm người, Chúa Kitô đã thu họp trong Người tất cả nhân loại, tất cả hoàn vũ và nhờ cuộc tử nạn và phục sinh, người đã biến hoá tất cả trong sự sống Thiên Chúa Ba Ngôi. Người là trung tâm điểm của đạo Công giáo. Tất cả vinh quang là của Người. Vì thế, lòng đạo của ta phải tập trung cả vào việc kết hợp với Chúa Kitô, để trở nên một với Người, nhận lấy ơn cứu độ toàn diện nơi Người và cùng Người phụng thờ Chúa Cha trong Chúa Thánh Thần.


Nhưng lịch sử cứu độ còn ghi lại cách sống động trong Kinh thánh và trong đời sống của Giáo hội, địa vị độc nhất của Mẹ Maria bên cạnh Chúa Kitô. Mẹ là người “có phúc hơn mọi người nữ” là Đấng mà “tất cả mọi thế hệ sẽ ca ngợi”. Maria là Mẹ Chúa Kitô, Mẹ Thiên Chúa làm người. Con Thiên Chúa đã muốn nhờ Đức Mẹ để làm người. Nhân tính mà Mẹ maria ban cho Người đã trở nên cơ quan thông ơn cứu rỗi. Không những Maria là Mẹ của Chúa Cứu Thế, nhưng Mẹ còn là Đấng cộng tác với Chúa Giêsu trong công cuộc cứu thế. Dưới chân thánh giá, Mẹ đứng dâng của lễ. Trước giờ hấp hối, Chúa Giêsu còn ban Mẹ Maria làm Mẹ ta: “Này là Mẹ con”. Do đó, người tín hữu sẽ không e ngại trong việc tôn kính và khẩn cầu Mẹ Maria. Vả lại lòng tôn sùng của ta đối với Mẹ và lòng yêu mến tôn thờ Chúa Giêsu kkhông phải đối lập nhau. Lòng tôn sùng Mẹ Maria sẽ đưa chúng ta đi sâu vào tình yêu Chúa Giêsu.


Nhân dịp lễ Đức Mẹ hằng Cứu Giúp, chúng ta hãy gia tăng lòng yêu mến Mẹ, nhưng luôn xác tín rằng Mẹ chỉ là Đấng dẫn đưa ta đến với Chúa Giêsu. Chúa Kitô mới là trung tâm điểm của đạo Công giáo và tất cả vinh quang là của Chúa Kitô.


Lm Chân Tín, CSsR

1962

(Xem thêm các bài cùng một dạng, xin mời vào:

www.suyniemloingai.blogspot.com

www.chuyenphiemdaodoi.blogspot.com )

No comments: