Monday 15 December 2008

CÂU CHUYỆN BẢO VỆ SỰ SỐNG - Lm. QUANG UY

Nhóm Bảo Vệ Sự Sống chúng tôi được hình thành tại DCCT Sài-gòn ngay sau Thánh Lễ kính Thánh Vinh Sơn Phaolô ngày thứ ba 27.9.2005. Có 9 bạn nữ đầu tiên xin ghi danh trở thành tình nguyện viên trong Nhóm Bảo Vệ Sự Sống. Sau đó là gần một tháng chuẩn bị bằng việc cầu nguyện, đọc Lời Chúa, Tĩnh Tâm, lên chương trình, phân công về các địa điểm sẽ đến.

Đến Chúa Nhật 23.10.2005, trong Thánh Lễ 8 giờ sáng ở Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp DCCT Sài-gòn, chúng tôi đã xin với cộng đoàn hàng ngàn anh chị em Giáo Dân cùng hiệp ý cầu nguyện cho Nhóm Bảo Vệ Sự Sống để từng thành viên trong Nhóm nhận ra vào giờ phút này, chính họ được Chúa Giêsu sai đi... Ngay sau Lễ, một toán tiên phong gồm 4 chị em đã trực chỉ Trung Tâm Bảo Vệ Bà Mẹ và Trẻ Em, một nơi phá thai sầm uất ở đường Cao Thắng... Tuy nhiên trong ngày đầu tiên này chưa có trường hợp nào thuyết phục thành công.

Hôm sau, thứ hai 24.10.2005, gần trưa, cùng lúc hai toán Bảo Vệ Sự Sống trở về từ hai bệnh viện phụ sản lớn của Sài-gòn là Từ Dũ và Hùng Vương, Chúa đã cho thu gặt mẻ lưới đầu tiên không thể ngờ tới, mấy anh em Linh Mục chúng tôi xoay như chong chóng. Các trường hợp muốn phá thai chúng tôi tiếp cận được, may quá, đều nhanh chóng chấp nhận bỏ ý định kinh khủng ấy. Các thai phụ òa khóc mà miệng cười rạng rỡ. Chúng tôi cũng mừng khôn xiết kể, có cha rươm rướm những giọt lệ xúc động.

Một trường hợp được chuyển đi Nhà Tình Thương Giêrađô ngay vì chị ấy không tìm được nơi nương náu. Các trường hợp còn lại thì vợ chồng líu ríu dắt nhau về nhà, các chị BVSS tìm theo tận nơi để còn giúp đỡ khi cần thiết, nhất là không để cho họ lại bị cám dỗ xui khiến đi phá thai một lần nữa.

Mùa Vọng 2005 đã đến, mấy anh em Linh Mục DCCT mở thêm một mặt trận mới, làm thành 2 ê-kíp chia nhau đến giảng Tĩnh Tâm Mùa Vọng tại các Giáo Xứ và các Dòng Tu, chủ đề được chọn đương nhiên là đề tài Bảo Vệ Sự Sống.

Mùa Giáng Sinh 2005, nhân Lễ các Thánh Anh Hài, Trung Tâm Mục Vụ DCCT đã phối hợp với anh chị em Nhiếp Ảnh Gia Công Giáo của Giáo Phận Sài-gòn tổ chức tại Hoa Viên Hiệp Nhất của DCCT một cuộc triển lãm 100 tác phẩm ảnh nghệ thuật về chủ đề: Sự Sống, Quà Tặng vô giá của Thiên Chúa”. Tác động thấy rõ nơi khách đến xem triển lãm, đủ mọi giới, già trẻ lớn bé, người giàu kẻ nghèo, và không ít những người không phải là Công Giáo, ai cũng nhận ra Sự Sống thật sự cần phải được đón nhận, nâng niu bảo vệ và giúp cho thăng tiến trong Giáo Hội, trong xã hội...

Thứ bảy 21 và Chúa Nhật 22.1.2006: Cận Tết Nguyên Đán, chúng tôi tổ chức đợt Tĩnh kéo dài hai ngày một đêm ở DCCT Vũng Tàu cho Nhóm BVSS, vừa để nâng đỡ củng cố tinh thần anh chị em cũ, vừa để chuẩn bị “xuất quân” cho các bạn mới gia nhập Nhóm. Tinh thần được hâm nóng mà tình thân trong nội bộ anh chị em chúng tôi cũng ngày một thêm gắn bó.

Sau Tết, bắt đầu từ ngày thứ bảy 11.2.2006, Nhóm quyết định hằng tuần sẽ gặp nhau đều đặn vào tối thứ bảy để học hỏi một đề tài Giáo Lý, một vấn đề liên quan đến BVSS, rồi sau đó cùng hiệp dâng Thánh Lễ. Mỗi lần như thế, chúng tôi lại xin đến họp mặt tại một Dòng Tu nữ nào đó. Đâu cũng vậy, Dòng Tiểu Muội, Đức Bà Truyền Giáo, Mân Côi, Đức Bà, Saint Paul, Phan Sinh Thừa Sai, Dâng Truyền, Nữ Tử Bác Ái... các soeurs đều mở rộng cửa tiếp đón và hứa sẽ không quên mỗi ngày cầu nguyện đặc biệt cho chương trình Bảo Vệ Sự Sống.

Mùa Chay 2006 đã về, toàn Nhóm tham gia đầy đủ các khóa học mở ra liên tiếp vào các tối thứ hai và thứ sáu, mở rộng cho quần chúng, tổ chức ngay trong Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Sài-gòn hoặc trải ra nhiều tháng với các lớp học nhỏ hơn được tổ chức trong các phòng hoặc và hội trường của Giáo Xứ. Các giảng viên là các bác sĩ, Linh Mục, Nữ Tu, các chuyên viên trong lãnh vực Hôn Nhân Gia Đình đã trình bày các đề tài về giáo dục giới tính, về sức khỏe sinh sản, về chuyện ngừa thai, phá thai, về hiện trạng tâm lý giáo dục của thanh thiếu niên... Rõ ràng Nhóm đang khởi đầu dấn thân lo giải quyết cái ngọn là chuyện phá thai, nhưng cũng phải sớm nhập cuộc để nâng niu ngay từ cái gốc của Sự Sống, giảm tối đa những hậu quả tai hại ở phần ngọn.

Từ dạo ấy, anh chị em Nhóm Bảo Vệ Sự Sống luôn sát cánh bên cạnh các bác sĩ và anh em Linh Mục DCCT trong những chuyến “du thuyết” đến rất nhiều các Giáo Xứ gần xa, nội ngoại thành Sài-gòn và cả ở các tỉnh Bắc Trung Nam của Việt Nam, để gặp gỡ các Dòng Tu nam nữ, các nhóm, các đoàn thể như Y Tế Xã Hội, Legio, Dòng Ba, Hội Vinh Sơn... gặp gỡ các giới gia trưởng, hiền mẫu, sinh viên học sinh và nhất là các bạn công nhân di dân xa quê, các em nữ giúp việc nhà...

Nhóm còn chia nhau đến tận các Nhà Thờ mỗi Chúa Nhật để xin các cha sở cho phép được đứng ở cổng, trao tận tay cho mọi người các tờ bướm truyền thông Bảo Vệ Sự Sống, tính đến nay có lẽ phải đến hàng chục vạn tờ bướm với gần 20 nội dung khác nhau, bên dưới ghi rõ địa chỉ và số điện thoại Trung Tâm Mục Vụ DCCT để mọi người có thể đến tìm một sự tư vấn hoặc trợ giúp cần thiết, cố gắng tối đa để cứu lấy các thai phụ và các thai nhi khỏi tệ nạn nạo phá thai.

Một mặt truyền thông đại chúng khác được tận dụng cho BVSS, đó là chuyên mục BVSS trên website của Trung Tâm Mục Vụ DCCT ( www.trungtammucvudcct.com ) được mở ra với hàng trăm bài báo, bài nghiên cứu, các chứng tá, chia sẻ và cảm nhận về BVSS. Rồi một Blog về BVSS được mở ra để tiếp cận với giới trẻ khắp nơi, rất tiếc sau hơn một năm hình thành, đang lúc trở thành một trong những Blog “hot” với hàng trăm ngàn lượt người truy cập thì bị đánh giá là vi phạm chính sách, gây tranh cãi về chuyện phá thai, server Yahoo đã được chỉ thị là phải xóa sổ...

Anh em Linh Mục DCCT cũng bắt đầu đón tiếp các hối nhân đặc biệt, hầu hết là các trường hợp đã trót phá thai là người Công Giáo và không Công Giáo, họ tìm đến để xin được hướng dẫn sám hối, chữa lành những nỗi đau tâm linh và tổn thương tâm lý, thể lý. Họ đã được giao hoà với Thiên Chúa, với chính bản thân và với các bào thai là con của họ. Chúng tôi tạm gọi công việc này là Mục Vụ hậu... phá thai.

Thường thì các chị em, kể cả các người chồng của họ, đã từng phạm tội phá thai và chịu vạ tuyệt thông, đã thật sự sám hối và được giải thoát khỏi nỗi dày vò xót xa của lương tâm trong nhiều năm trường, họ được ơn chữa lành và trở thành các “chiến sĩ” Bảo Vệ Sự Sống rất nhiệt thành. Người không có điều kiện tham gia công tác BVSS trực tiếp thì cũng làm cộng tác viên, làm mạng lưới BVSS ở khắp nơi, không ngại lấy chính kinh nghiệm thương đau của chính mình để thuyết phục những chị em đang toan tính phá thai.

Ở cuối hành lang lầu một của văn phòng Trung Tâm Mục Vụ DCCT từ nay có một nơi gọi là “Góc của Lòng Thương Xót”, chung quanh bức ảnh Lòng Thương Xót của Chúa Giêsu là hàng trăm những tấm bảng mica nho nhỏ khắc họ tên các cháu bé đã từng bị khước từ. Nhiều người vẫn lặng lẽ lui tới nơi đây cầu nguyện với Mẹ, trò chuyện với anh linh các cháu bé. Nhiều người đang có ý muốn phá thai, khi được đưa về nơi đây, nhìn khung cảnh và hiểu nguồn gốc nơi này, họ đã òa khóc và thôi không dám phá thai nữa.

Cũng chính ở đây, sát trong góc, dưới chân tượng Đức Maria, Mẹ các Thai Nhi, chúng tôi đặt một chậu gốm tráng men lớn, hàng ngày, sẽ là nơi các cộng tác viên BVSS lặng lẽ mang các bào thai đã xin được từ các y công, y tá và bác sĩ còn có lương tâm ở các nơi có dịch vụ phá thai. Ngày ít nhất cũng 100, ngày cao điểm có khi lên đến 500 bào thai, đa số là các bào thai bé xíu bị hút, bị nạo, nhưng thỉnh thoảng vẫn có các thai lớn, 7, 8 tháng tuổi bị giết bằng phương pháp cho sinh non Kovax.

Các bào thai này lại sẽ được một cộng tác viên BVSS khác đến nhận vào khoảng 20g30 tối, bỏ vào một chiếc ba-lô lớn, chạy xe ra vùng ngoại thành xa, trao lại cho một thầy trợ sĩ DCCT đảm nhận phần hậu sự cho các cháu. Tro cốt sau khi thiêu được đóng vào ruột những viên gạch đúc sẵn kích thước 12 x 12 x 24cm.

Sau 5 năm làm công việc này, tính đến nay đã có khoảng 5, 6 vạn thai nhi được lo liệu chu đáo như thế, sẵn sàng cho việc xây dựng một Lăng Anh Hài trong tương lai của riêng thành phố Sài-gòn, nơi có tỷ lệ phá thai cao nhất Việt Nam, và do vậy cũng có thể nói là một trong những thành phố phá thai nhiều nhất thế giới !

Ở một góc độ khác, ngoài việc vào các bệnh viện cầu nguyện và thuyết phục người ta bỏ ý định phá thai, ngoài việc đi nói chuyện, giảng dạy về BVSS, ngoài việc đi phát các tờ bướm BVSS, ngoài việc đi thu nhặt và lo hậu sự các thai nhi đã bị giết, chúng tôi còn có thêm

Ngày thứ tư 31.5.2006, nhân Lễ Đức Mẹ đi thăm bà Êlisabét ( Cuộc gặp gỡ giữa hai người mẹ mang thai trong tình yêu của Thiên Chúa ), Nhóm Bảo Vệ Sự Sống đến với cộng đoàn DCCT Mai Thôn hiệp dâng Thánh Lễ với các cha các thầy, với tất cả những chị em và các cháu bé đã từng và hiện đang lưu ngụ tại Nhà Tình Thương Giêrađô. Sau Thánh Lễ là một buổi liên hoan chan hoà niềm vui ngay tại nhà ăn của cộng đoàn DCCT Mai Thôn.

Đây là lần đầu tiên, ngày Lễ này được chọn làm Bổn Mạng cho Nhà Tình Thương Giêrađô, để rồi từ nay, hằng năm, mọi người lại trở về sum vầy tạ ơn Thiên Chúa, biết ơn Mẹ Maria và Thánh Giêrađô – vị Bổn Mạng cho các bà mẹ mang thai và nuôi con nhỏ – và cũng không quên cám ơn lẫn nhau, tất cả trao cho nhau Sự Sống tưởng đã đánh mất giữa dòng đời.

Cháu bé được sinh ra trước hết tại Ngôi Nhà Tình Thương Giêrađô được đặt tên là bé Giêrađô Trần Ân Hiệp Thông, là kết quả của ơn Chúa cùng với sự hợp tác của Nhóm sinh viên mang tên Hiệp Thông. Bé Hiệp Thông nay đã hơn 5 tuổi, ngoan, khỏe, xinh trai, học giỏi. Mẹ con bé sống thanh thản hạnh phúc dù vẫn còn phải vất vả mưu sinh, năm nào cũng đưa nhau về hội ngộ.

Ngôi Nhà Tình Thương thứ hai có tên là Sarnelli, một vị Chân Phúc DCCT đã nỗ lực cả cuộc đời dthan lo cho các chị em lỡ lầm thành phố Napoli ngày xưa của nước Ý. Nhà được thành lập vào đầu Mùa Chay năm 2006. Lúc đầu là một ngôi nhà tại Bình Triệu mượn của một Dòng Tu nữa, sau đó trải qua nhiều lần dọn nhà, hiện nay chúng tôi dọn về một ngôi nhà nhỏ tại Xóm Mới, Gò Vấp, do gia đình một chị trong Nhóm BVSS bảo bọc trợ giúp.

Nơi đây trở thành một mái ấm nương náu cho các chị em phụ nữ đã từ bỏ ý định phá thai, đã sinh con bình an, nhưng lại chưa thể về với gia đình được. Tại đây các chị em được chăm sóc sức khỏe, tìm lại bình an trong tâm hồn, nhiều người xin học Đạo để theo Chúa, lãnh nhận Bí Tích Thánh Tẩy cho cả cặp mẹ con. Hàng tuần, anh em Linh Mục DCCT chia nhau về dâng Thánh Lễ cho cả nhà. Các chị em cũng được dạy cho những nghề thủ công đơn giản như làm hoa giả, đan len... Rồi sau một thời gian khéo léo thu xếp, lần lượt các chị em cũng đã ra mưu sinh tự lập, trở về quê hoặc hội nhập được với gia đình.

Thứ ba 15.8.2006, Nhóm BVSS Sài-gòn tường trình công việc đã và đang làm trước các cha các thầy DCCT nhân dịp Thường Huấn về Linh Đạo DCCT. Anh chị em thêm xác tín việc Bảo Vệ Sự Sống chính thật là nỗi thao thức và nỗ lực hành động của toàn Hội Thánh nói chung và của toàn DCCT nói riêng. Trong truyền thống của Nhà Dòng, từ thời Thánh An Phong, và cả gần đây ngay tại Việt Nam, đã có các cha các thầy DCCT dấn thân cả một cuộc đời để phục vụ những người chị em và các cháu bé bị bỏ rơi đáng thương nhất.

Thứ tư 23.8.2006, các hoạt động Bảo Vệ Sự Sống được đưa vào chương trình nghị sự của Công Hội Tỉnh DCCT 2006 và đã được chọn như là trọng điểm của một trong ba mũi nhọn sứ vụ của toàn DCCT tại Việt Nam, đó là mũi nhọn phục vụ “người nghèo thành thị và các nạn nhân của các tệ nạn xã hội”.

Theo con số thống kê do báo Tuổi Trẻ cung cấp, năm 2004 đã có trên 1, 5 triệu ca phá thai trên cả nước, đông nhất vẫn là thành phố Sài-gòn và thủ đô Hà Nội, kế đến là các thành phố Cần Thơ, Hải Phòng, Huế, Đà Nẵng, Nha Trang... Với con số này, Việt Nam đã bị đẩy lên hàng thứ ba trong các nước có con số tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới, thậm chí có khả năng lên hạng thứ nhì, vượt qua Bangladesh, chỉ sau Trung Quốc !

Và ngày 20.9.2006, sau một cuộc hội thảo của Trung Tâm Nghiên Cứu Giới Gia Đình và Môi Trường Trong Phát Triển ( CGFED ) tại Hà Nội, người ta đi tới đúc kết chính thức: Việt Nam là một trong ba nước có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới. Xin lưu ý, xin nhấn mạnh: Việt Nam là “một trong ba nước” chứ không phải Việt Nam là “nước đứng hàng thứ ba” trên thế giới, nghĩa là cũng có khả năng Việt Nam đã leo lên hạng hai, và đang mấp mé hạng nhất thế giới không chừng ! Kiểu nói này của báo chí nghe kinh khủng quá !

Tuy vậy, điều còn kinh khủng hơn là, trong thực tế, con số nạo phá thai còn lớn hơn rất nhiều, người ta không thể thống kê được hết, vì không ai có thể đếm ra được bao nhiêu cơ sở phá thai tư nhân, kể cả của các bác sĩ hoặc do những người không có kiến thức chuyên môn thực hiện. Trong thực tế, theo nguồn tin của một bác sĩ Công Giáo lão thành có uy tín và tha thiết với việc BVSS, con số phá thai toàn Việt Nam phải lên đến 3 triệu ca một năm !

Như thế có thể tạm ước tính, mỗi ngày con số thai nhi bị giết chết khoảng 10.000 cháu ! Nếu tính mỗi ngày làm việc 8 tiếng thì có thể kể rằng mỗi giờ có 1.250 cháu phải chết, hoặc mỗi phút qua đi có 20 cháu mất quyền sống làm người như mọi người, vị chi cứ 3 giây, một vụ án mạng “hợp pháp” lại xảy ra !

Tỷ lệ phá thai và được sanh nở hiện nay tại Việt Nam đã là 103/100 cháu, nghĩa là con số phá thai đã vượt qua con số cháu bé được chào đời. Một tỷ lệ quá kinh khủng so với tỷ lệ ở các nước khác. Độ tuổi của người đi phá thai ngày một giảm đi, và rơi vào tình trạng phá thai vị thành niên, nhiều cặp đôi còn là học sinh lớp 9, lớp 10 đưa nhau vào bệnh viện xin nạo thai lúc nghỉ giải lao giữa hai tiết học, các em chưa có thẻ Chứng Minh Nhân Dân, mới tròn 15, 16 tuổi.

Có thể nói nguyên nhân đầu tiên của thảm trạng nạo phá thai hiện nay là lương tâm con người bị xói mói, không còn nhận biết sự sống con người quý giá như thế nào. Chủ thuyết duy vật vô thần cộng với chính sách giảm sinh bằng mọi cách để giảm tăng dân số đã khiến cho Việt Nam chưa bao giờ rơi vào thảm trạng phá thai kinh khủng như hiện nay, mà nghiệt ngã thay, mọi người, trong đó có không ít người Công Giáo, lại điềm nhiên công nhận là chuyện bình thường, hoặc tìm cách lảng tránh không dám đề cập đến, sợ đụng chạm đến chính sách.

Mặt khác cơ cấu gia đình truyền thống đang bị phá vỡ từ ngày, nơi thôn quê và nhất là nơi thành thị. Một khi gia đình không còn là mái ấm, không còn là một cõi yêu thương, không còn là một nơi an toàn cho các bạn trẻ, rất khó cho chàng trai và nhất là cho cô gái của gia đình ấy có thể đứng vững giữa phong ba cuộc đời đầy cám dỗ và thử thách. Lại thêm tình trạng di dân từ các vùng quê nghèo đổ về thành phố để tìm một cơ hội học hành hoặc mưu sinh, các bạn trẻ xa nhà xa quê, thiếu thốn tinh thần và tình thương thật sự, đã nhanh chóng bị cuốn hút vào nếp sống đô thị đầy bóng tối hiểm nguy.

Con số tỷ lệ ly dị do các cơ quan chính quyền cung cấp là 50%, nghĩa là cứ 100 cặp thành hôn, sẽ có 50 cặp ra tòa ly dị, nhưng người ta đã không kể được những cặp ly dị mà không ra tòa, hoặc không ra tòa ly dị nhưng cuộc sống gia đình còn hơn địa ngục. Hậu quả là những bạn trẻ sinh ra và lớn lên trong tình trạng đó hoàn toàn bị mất phương hướng, làm mồi ngon cho những xâu xé cuộc đời.

Cha mẹ mải mê với cơm áo gạo tiền, với danh quyền lợi lộc, không còn dành thời giờ quan tâm chăm sóc con cái, không tạo một không gian giáo dục tốt lành và nhất là không xây dựng bầu khí Đức Tin sâu sắc, để cho sĩ diện bản thân trước dư luận đàm tiếu xì xầm, cũng là nguyên nhân gây ra đau khổ...

Lm. QUANG UY và anh em TRUNG TÂM MỤC VỤ DCCT, Sài-gòn, 27.9.2005 – 27.9.2008

No comments: