Thân tặng các bạn trẻ trong nhóm Đồng Hành
thuộc Giáo Xứ Thánh Giuse, Springvale. Victoria.
Ai trong chúng ta cũng đều muốn thành công. Thành công trên đường đời. Thành công trong công việc. Thành công trên con đường xây dựng gia đình, sự nghiệp, ngay cả những người trong bậc tu trì cũng mong những dự án được thành công. Bao nhiêu người trong giới này đã cố gắng thực hiện một công trình hay một công viêc nào đó để lưu danh cho hậu thế, v.v… Tôi rất ít và chưa bao giờ được ai chia sẻ là họ mong thất bại khi khởi sự một công việc nào đó. Thành công và thành công là những nguyện vọng cuả con người. Ai cũng muốn thành công, đạt được nguyện ước. Vì thế, chúng ta thấy xuất hiện những cuốn sách rất quen thuộc như ‘làm thế nào để thành công.’ Thế nhưng thực tế của đời sống lại khác. Mấy ai trong chúng ta chưa trải qua những thất bại, trở ngại cuả cuộc sống. Đúng như lời cha ông đã nói: “Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí – phúc ít khi đến hai lần nhưng tai họa lại dồn dập xẩy đến.”
Bản thân tôi đã trải qua nhiều thất bại. Một trong những thất bại đó là “học không đến nơi, làm không đến chốn.” Tôi rất hăm hở trong những dự án, nhưng lại không cố gắng đủ và không kiên tâm bền chí trong công việc. Cho đến hôm nay, tôi cũng chẳng rõ nguyên nhân nào đã khiến tôi không thực hiện được những dự định, ước mơ. Nhưng tôi nhìn nhận rằng: sự cố gắng, chuyên cần và chăm chỉ đóng vai trò rất quan trọng để thành công.
Chúng ta đã từng thất bại trong nghề nghiệp, thất bại đường tình duyên, và công danh thì vẫn không toại nguyện, v.v…
VÀI GƯƠNG SÁNG
Hẵn chúng ta còn nhớ một nhà phát minh nổi tiếng của thế kỷ 20. Ông Thomas Edison đã nổi tiếng với máy quay đĩa, máy chiếu phim, máy ghi âm và nhiều phát minh khác. Để trở thành một thiên tài, ông đã trải qua nhiều thất bại. Thất bại ê chề nhất xẩy ra năm ông 67 tuổi, một trận hỏa hoạn đã thiêu ruị toàn bộ những dự án của ông. Nhưng ông vẫn không đầu hàng, tiếp tục sáng chế hay nói đúng hơn là ông bắt đầu lại. Và chỉ có 3 tuần sau ông đã sáng chế ra chiếc máy quay đĩa đầu tiên.
Phát minh lớn nhất của ông là tạo ra ánh sáng của bóng đèn. Sau hơn 10.000 lần thí nghiệm thất bại ông mới phát minh ra ‘ánh sáng’ của bóng đèn. Khi người ta hỏi ông: “Tại sao ông có thể kiên tâm bền chí tiếp tục thí nghiệm sau 10.000 lần thất bại.” Ông trả lời: “Tôi đã không thất bại, nhưng tôi đã thành công tìm ra 10.000 phương thức không thực hiện được.”
Bà J.K. Rowling, một văn sĩ nổi tiếng với những cuốn tiểu thuyết nói về nhân vật Harry Porter cũng đã trải qua trăm cay nghìn đắng. Với l cuộc sống hôn nhân đổ vỡ, và nạn thất nghiệp đã khiến bà sống lây lất như người không nhà không cửa. Trong hoàn cảnh đó bà đã thốt lên: “Đêm đen đã bao phủ cuộc sống và che lấp mọi hướng đi của tương lai và tôi là người thất bại trong mọi phương diện.” Bà cũng chẳng biết thời gian đó kéo dài bao lâu. Tất cả mọi tia sáng cho dù có lóe lên thì cũng chỉ là những tia sáng của hy vọng, nhưng thực tế vẫn không phải như vậy: đêm đen vẫn bao phủ.
Tuy nhiên, sau đây là những điểm thiết yếu mà bà đã rút tỉa được trong thời gian đó:
- Thất bại giúp bà chọn những điều thiết yếu, quan trọng và bỏ qua những điều không cần thiết.
- Chăm chú theo đuổi và hoàn thành những công việc ích lợi cho tương lai.
- Thoát ra nỗi sợ hãi và tìm thấy sự an toàn và nhận ra là dù cảnh ngộ có bi đát đền độ nào chăng nữa, nhưng hiện bà vẫn đang sống….
- Và từ tình trạng bi thảm nhất bà đã xây nền tảng vững chắc cho cuộc sống để vươn lên.
Và cuối cùng bà đã thoát ra khỏi vực thẳm của thất bại và vươn lên vì bà tin tưởng rằng mỗi người đều ôm trong người một hoài bão và những năng lực sẵn có để thực hiện mộng ước. Vấn đề còn lại là chúng ta có kiên tâm bền chí để thưc hiện hay không??? (harvardmagazine.com/.../the-fringe-benefits-failure-the-importance-imagination)
PHƯƠNG THỨC?
Như vậy thất bại, lỗi lầm là một phần của cuộc sống. Nói khác đi dù muốn hay không thì chúng ta cũng không thể nào tránh được nó. Qua thất bại con người học để vuơn lên.
Nhưng thực tế lại phũ phàng. Có nhiều người đã chọn những giải pháp nhanh và gọn: như tìm quên trong men rượu, nhưng sầu lại càng sầu; người khác lại chạy theo thuốc- drug hay cờ bạc, thú vui của thân xác để giải buồn v.v…. để chạy trốn những thất bại. Nhưng cuối cùng tất cả những phương thức tắt đó đều dẫn họ đến ngõ cụt. Giả như họ định tâm tìm một giải pháp hữu hiệu lâu dài thì sẽ có ích cho bản thân hơn.
Trong cuộc sống, dù là tu sĩ hay tín hữu. Thành công chưa hẳn là một yếu tố quan trọng. Sự thành công dễ đưa con người đến chỗ ngạo mạn, tự kiêu và xa quần chúng. Trái lại, chính những thất bại lại là chìa khóa giúp mình nhận ra những năng lực của bản thân: mỏng dòn, yếu đuối, dễ vấp ngã…. Cần nơi nuơng tựa. Nương tựa vào ai? Các bạn đã tìm thấy câu trả lời.
Dù muốn hay không, tôi cũng phải nói đến sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc đời của chúng ta. Nếu thất bại và những vấp ngã là một phần của cuộc sống thì ân sủng còn quan trọng với chúng ta hơn nhiều. Một kitô hữu trưởng thành là người biết đối diện với thất bại và lỗi lầm bằng những ân huệ của Thiên Chúa. Điều này rất khó thực hiện. Bởi vì, chúng ta không dám thừa nhận sự thất bại và tìm cách chạy trốn hay đổ lỗi cho người khác: Tại vì điều này, tại vì người kia hay vì hòan cảnh thúc đẩy…
Sau đây là vài ý lực xin đề nghị với bạn, hy vọng chúng ta kiên tâm bền chí để hoàn thành những gì mà Thiên Chúa đã khởi sự nơi bản tính yếu hèn của mỗi người chúng ta:
1/ Hãy chấp nhận thất bại như một phần trong hành trình sống.
2/ Suy tư, tìm kiếm nguyên nhân gây ra để sửa đổi.
3/ Để thất bại lại sau lưng và nhìn về phía trước để sống, như lời khuyên của Thánh Phao lô : “Hỡi anh em, phần tôi, tôi chưa kể mình là đã chiếm đoạt được rồi, nhưng điều duy nhất là: quên phía sau mà lao mình tới trước, nhắm đích, tôi chạy đến giải thưởng của ơn kêu gọi từ trên cao Thiên Chúa đã ban bố trong Ðức Kitô Yêsu.(Phl 3:13-14).”
4/ Sống bằng những ân huệ của Thiên Chúa chứ không vịn vào công lao của bản thân.
5/ Chấp nhận thân phận con người với tất cả sự mỏng dòn và yếu hèn của phận làm nguời. Chưa hòan thiện và sẽ không bao giờ hòan hảo…
6/ Thiên Chúa có chương trình của Ngài cho mỗi người: Khám phá, kiên nhẫn chờ đợi và cộng tác là thái độ sống của người tín hửu trưởng thành.
Mai Văn Thịnh
Kew, những ngày đầu năm con mèo, 2011
No comments:
Post a Comment