Thursday, 10 February 2011

Anna Nguyen: gia đình là cái chi chi?


Các anh các chị thân mến,

Vẫn là em đấy, các chị ạ. Nhỏ Anna mà chị Ai Cơ cứ ngỡ là người trong gia đình An Phong hoặc ông đực rựa nào đó giả bộ cầm nhầm tên.

Cũng chẳng sao. Chuyện này có gì là quan trọng đâu. Quan trọng là chị em mình vẫn được đọc thư từ của nhau trên báo của mấy ông tu xuất là được rồi, phải không các chị? Trước sau gì thì các chị cũng biết em là ai thôi. Cũng mồm miệng không kém chị Ai Cơ tí nào đâu. Nghĩa là cũng bon chen chút chút, không lẽ để mấy ông đàn ông cứ viết lung tung đủ mọi thứ chuyện sao. Rồi lại chẳng ngó ngàng gì đến chuyện của chị em mình thì cũng là điều thiếu xót thôi.

Hôm nay, em viết vài hàng ngăn ngắn thôi là để phụ hoạ với chị Ai Cơ đã ngỏ lời trong số báo vừa rồi. Em thích nhất là đoạn chị ấy nói về các chị em nào nếu đi làm thì thời gian sinh hoạt ở cơ quan/sở bao giờ cũng nhiều, không thua thời gian ở nhà với gia đình. Em đồng ý với chị ấy. Riêng em, em nhìn sự kiện này theo khía cạnh cần có trong gia đình.

Theo em tìm hiểu thì thấy cũng có nhiều người suy nghĩ như em. Em thấy sở dĩ có nhiều gia đình phân tán hoặc đổ vỡ là vì bà con không quan tâm cho đủ về đời sống vợ chồng, hoặc cư xử cho phải phép với con cái hay người trong nhà. Đôi khi mình đối xử với người ngoài còn lịch sự hơn là người trong nhà. Em có nói chuyện với ông xã em về chuyện này nhiều lần. Thì ông xã em bảo có nhiều điều ỗng bất đồng ý kiến với em, nhưng sao chuyện này trùng hợp với điều ỗng suy nghĩ lâu nay.

Vừa rồi, tụi em vừa nhận được điện thư của nhỏ cháu từ Mỹ gửi sang. Tụi em ít khi đọc mấy cái thư linh tinh hay chuyện tíêu lâm gì đó lắm. Nhưng lần này thấy có bài thơ nhỏ cháu chuyển sang cũng hay hay. Em thư gửi đến các chị đọc xem sao nhé. Tiếc một điều, là bài thơ này bằng tiếng Anh. Mà, tiếng Anh tiếng U của em thì thuộc loại cân đo đong đếm. Khó lòng quá. Em bèn nhờ nhỏ quen chuyên một dịch với lại vật lộn với chữ nghĩa ngoại quốc lấy tiền để xem nó có làm hài lòng các chị không nhé. Nếu không hay cho lắm, thì xin các chị đại xá cho nó, mai kia lên Thiên đường cũng được hưởng lộc thánh bởi Trời thôi.

Câu chuyện bắt đầu bằng một nhận định như sau:

Khi thương yêu người nào, thì chắc chắn không phải vì họ xinh đẹp. Nhưng họ đẹp là vì bạn thương yêu ho, vậy thôi. Cũng thế, bạn chỉ biết được sự thật khi sự việc đã thật sự xảy đến rồi qua đi.

Sau khi nhận định, tiếp đến là một bài thơ:

Tôi luýnh quýnh chạy vội bổ xẩm

Vào đàn ông lạ người cứ đi ngang

“Ôi! xin lỗi! Tôi vội vàng lên tiếng

Ông trả lời, quả thật lỗi ấy do tôi.

Chẳng ngó chừng cẩn thận khi cất bước.

Và hai chúng tôi vốn người lịch duyệt

Cả khách lạ lẫn một mình tôi nữa

Tôi chào khách cùng nhau ta tạm biệt

Ai theo đường nấy, ta thời dễ đi

Về đến nhà câu chuyện xoay qua chủ đề khác:

Sao xử tệ với người mình vẫn thương?

Gia, trẻ, lớn, bé người cũ, mới.

Chiều chợt đến, tôi ngồi đây nướng nấu

Đâu ngờ rằng bé em đứng kề bên

Quay sang nhìn suýt nữa làm em ngã

Bèn vội mắng: xéo ngay đi, ở đây nữa mà làm gì!

Bé xoay người lòng rười rượi, những mếu

Vốn chĩu ¨nặng niềm u uẩn,chẳng ngó theo

Khi lên giường lòng trằn trọc thức giấc

Nghe tiếng Chúa nhè nhẹ lời trách buông

Với người lạ con vẫn lịch sự không tiếc

Còn trẻ nhỏ sao dùng lời đắng cay

Ra mà xem nơi bếp nhà u tối ấy

Có chùm hoa tựa cửa từ bao giờ

Những đoá thắm, con lặng thầm hái tặng

Đủ mọi mầu xanh, vàng, đỏ, tía, lam

Con lặng nhìn chờ đợi mẹ đến thăm

Giọt long lanh bỗng dưng tràn khoé mắt

Chính là lúc mẹ thấy người mình nhỏ lại.

Những giọt vàng lẳng lặng cũng tuôn theo

Bước chần thầm mẹ tìm về phòng của bé

Dậy đi con, mau dậy mẹ muốn nói

Hoa đẹp mừng phải con hái đó chăng?

Bé cười: con hái vội bên cạnh một giòng sông

Con yêu hoa vì chúng xinh đẹp như mẹ

Con biết chắc mẹ thích lam mầu này nữa đấy.

Lại đây con, mẹ xin lỗi đã làm con khóc,

Lẽ đáng ra đâu cần làm thế đối với con

Vội khua tay, bé nói: Mẹ nào có lỗi

Nhưng không sao, bé vẫn yêu mẹ như thường

Đây này con! Mẹ thương nhiều lắm đó

Vẫn muốn hái thật nhiều đoá mầu lam

Mẹ con mình thương nhau lam mầu nhỏ bé.

Anna Nguyễn

(trích nội san Duc in Altum Úc Châu, số rất cũ)

Các chị thân mến

Đoạn thơ-văn ở trên xem ra có vẻ cường điệu quá. Hơi hư cấu đôi chút, có phải không?Nhưng, em nghĩ chuyện như thế vẫn có thể xảy đến hằng ngày. Và, từng giờ. Nhiều lúc em thấy hối hận vì đã đối xử hơi mạnh tay với con cái. Tuy em không còn nhỏ nhắn như được mô tả trong chuyện, nhưng em vẫn có mặc cảm nào đó vì đã xử sự y chang như người đàn bà trong chuyện. Có lẽ, như chị Ai Cơ đã viết, vì chị em mình có quá nhiều bổn phận phải lo toan. Phần khác, đến sở làm đã mang vào mình nhiều căng thẳng rồi. Về đến nhà, có lúc mình không thể dằn được các bực bội cứ thế chồng chất.

Nói về gia đình, em lại đọc được một đoạn ngăn ngắn đề cao mái ấm gia đình. Để em chép lại các chị đọc nhé:

“Bạn có biết rằng một mai bạn chết, thì công ty mướn bạn làm việc sẽ kiếm người khác thay thế. Dễ ợt. Nhưng mái ấm gia đình bạn bỏ lại, sẽ thấy hụt hẫng thiếu thốn trong cả cuộc đời về sau.

Cứ thử nghĩ mà xem, ta đổ hết sức lực của mình vào công việc làm ở sở, chứ không phải vào gia đình của mình. Bạn có biết rằng một cuộc đầu tư như thế không gọi được là một đầu tư khéo léo sao?

Vậy thì, đằng sau câu chuyện này là gì? Bạn có biết cụm từ GIA ĐÌNH bên tiếng Anh là gì không? FAMILY có nghĩa gì?

Family =

(F)ather (A)nd (M)other (I) (L)ove (Y)ou.

_______________________________Anna Nguyen

No comments: