Monday, 20 April 2009

BÌNH AN CỦA CHÚA GIÊSU GIÀU LÒNG THƯƠNG XÓT - Lm. QUANG UY, DCCT

Vậy là lần này tôi được chính thức mời tham dự Đại Hội Lòng Chúa Thương Xót do cha Nguyễn Trường Luân và anh em DCCT chúng tôi ở Long Beach, Cali, tổ chức. Nhiều người quen biết ngạc nhiên thấy tôi đi được sang đây bình an, tôi nói đùa: “Khi về cũng được bình an nữa mới thật sự là... bình an !”

Năm nay nội dung bài thuyết giảng ban tổ chức Đại Hội đề nghị với tôi là Bảo Vệ Sự Sống. Có lẽ một phần vì đây là vấn đề đang nóng hổi tại Việt Nam, kiều bào mình ai cũng hết sức quan tâm. Lại nữa, bầu khí nước Mỹ cũng đang sôi lên không chỉ chuyện kinh tế suy thoái mà còn cả chuyện Obama đang nghiêng hẳn về phía Pro-Choice, chống lại Pro-Life.

Tôi có được khoảng hơn 60 phút để trình bày đề tài: “Nhờ lòng Chúa xót thương, chúng ta được thứ tha, được chữa lành và được sai đi trong bình an”. Dữ liệu hình ảnh tôi chắt bóp thu nhặt nhiều năm trong Mục Vụ Bảo Vệ Sự Sống tại Việt Nam, nay cô đúc lại, ngồi computer sắp xếp trọn một ngày đêm thì được một Slide Show 76 tấm để nói chuyện và 89 tấm để chiếu thường trực trên màn hình Tivi.

Bài nói chia làm 3 phần, mỗi phần có một chìa khoá Tin Mừng, một câu chuyện có thật để minh chứng, một vấn nạn đặt ra sát sườn, một xác tín vào lòng Chúa xót thương và một lời cầu nguyện được hát lên, lặp đi lặp lại thành một tâm niệm chân thành.

Hằng năm, thống kê Nhà Nước Việt Nam cho biết từ năm 2006: có khoảng 1,4 đến 2 triệu ca phá thai, thật ra, con số bây giờ có thể lên đến hơn... 3 triệu ca. Trung bình cứ khoảng 6 giây lại có một em bé bị giết. Việt Nam trở thành một trong 3 nước ( Top Three ) có tỷ lệ phá thai cao nhất thế giới cùng với Trung Quốc và Bangladesh. Số bào thai bị giết bắt đầu cao hơn số em bé được sinh ra...

Riêng tại khu vực thành phố Sàigòn, Nhóm BVSS của DCCT đã trung thành từng ngày trong suốt 5 năm qua thu nhặt được hơn 200.000 xác thai nhi đem về để trân trọng lo hậu sự, táng tro cốt vào từng viên gạch đúc sẵn và chuẩn bị khi nào thuận tiện thì xây dựng thành một Lăng Anh Hài lớn, nằm trong khuôn viên một khu Tĩnh Tâm ngoại thành Sàigòn...

Your browser may not support display of this image.Ngoài ra, một vài vị Giám Mục, khá đông các Linh Mục quản Xứ, và rất nhiều các Dòng Tu nam nữ cũng đã cùng với đông đảo anh chị em Giáo Dân tình nguyện trong các Nhóm BVSS khắp các Giáo Phận lần lượt mở ra các Nghĩa Trang Anh Hài tại rất nhiều tỉnh thành: miền Bắc như Thái Nguyên, Hà Tây, Hà Nam, Nam Định, Hà Nội; miền Trung như Nghệ An, Hà Tĩnh, Vinh, Huế, Đà Nẵng, Quy Nhơn; vùng Tây Nguyên như Pleiku, Buôn Ma Thuột, Lâm Đồng, Đà Lạt; và ở miền Nam như Nha Trang, Bình Thuận, Đồng Nai, Biên Hoà, Sàigòn, Bà Rịa-Vũng Tàu, Cần Thơ...

Ảnh chụp một hũ cốt thai nhi được cất giữ trong hang đá Đức Mẹ một Giáo Xứ ở tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu trước khi được đưa xuống huyệt mộ.

Tôi có mạn phép trưng dẫn một lá thư đẫm nước mắt của một cụ bà 75 tuổi xin được ẩn danh, nay đang sống xa quê hương, đã ghi lại và trao tận tay trong một lần tôi đến thăm cụ. Cụ đã viết như một lời trần tình với chính đứa cháu nội không được sinh ra của mình:

“Ngày 28.12.2006, Lễ các Thánh Anh Hài thì bố mẹ cháu đi phá thai. Lúc ấy cháu đã được 7 tuần tuổi. Bà nội của cháu xin thay mặt bố mẹ cháu để xin lỗi cháu, xin cháu hãy tha thứ cho bố mẹ cháu. Cháu cũng hãy cầu xin Chúa tha thứ cho bố mẹ, thánh hoá bố mẹ để bố mẹ biết sám hối lỗi lầm. Mẹ cháu muốn có con trai mà đến khi có cháu thì lại đi huỷ diệt, vì vậy nên bà nội đặt tên cho cháu là Antôn... Thôi bà nội chào cháu, cháu nhớ cầu nguyện cho bà. Bà của cháu...”

Tôi rùng mình tự hỏi và hỏi thay cho mọi người, cho người Việt mình, cho cả nhân loại đang bị cuốn vào cơn lốc nạo phá thai, rằng: Với những tội lỗi bi thảm và kinh hoàng như thế, chúng ta có còn cơ may nào để được Thiên Chúa thứ tha hay không ? Và ngay lập tức tôi xác tín: Nhờ lòng Chúa xót thương, chắc chắn chúng ta vẫn được thứ tha nếu biết hoán cải thật sự. Vẫn còn kịp, không quá trễ đâu !

Đoạn Tin Mừng tuyệt vời Lc 15, 20 – 24 là bằng chứng:

“Người con còn ở đằng xa, người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để. Bấy giờ người con mới nói rằng: “Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha,
chẳng còn đáng gọi là con cha nữa...” Nhưng người cha liền bảo các tôi tớ rằng: “Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng ! Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy”.

Và tôi sẽ ôm đàn ghita mời cộng đoàn Đại Hội cùng hát lời cầu nguyện rất ngắn, hát đi hát lại cả chục lần như ở Taizé người ta đã hát thiết tha da diết: “Lạy Chúa, xin Ngài xót thương, cho con được Ngài tha thứ, giải thoát con khỏi bóng đêm, giải thoát con khỏi u mê”.

Phần hai, tôi xin khoe một chút. Đúng hơn, chẳng có gì đáng khoe ở đây. Có hay ho vui vẻ gì mà khoe ! Các nơi khác, các Dòng khác người ta cũng đang làm, nhưng âm thầm, không muốn được nêu lên rồi sẽ bị địa phương hạch xách khó dễ, rách việc. Thôi thì tôi chỉ xin đơn cử chuyện nội bộ Nhà Dòng mình đã cố gắng làm trong mấy năm qua mà thôi:

Chỉ riêng với DCCT Sàigòn, từ khi mở ra Nhà Tình Thương Giêrađô năm 2003, thành lập Nhóm BVSS Sàigòn năm 2005, rồi lại mở thêm Nhà Tình Thương Sarnelli năm 2006, đến nay, tháng 4 năm 2009 đã có 246 cháu bé được cứu trong đường tơ kẽ tóc, có khi sát ngay trước lúc phá thai ở bệnh viện, được đưa về chăm sóc, được sinh ra và nuôi dưỡng tại 2 mái ấm nêu trên. Ngoài ra, còn khoảng 700 cháu bé khác được cha mẹ, ông bà đón nhận ngay trong gia đình mình, không bị bức tử nữa !

Như vậy, Lòng Chúa Xót Thương thì vẫn xót thương từ lâu rồi, nhưng con người chúng ta đã biết thế rồi thì cũng phải mở lòng ra mà cộng tác với ơn Chúa, nghĩa là cũng biết tập xót thương. Mỗi người ở mỗi cương vị: người thì lên tiếng cảnh báo, người thì giang tay bảo bọc, bản thân người thai phụ và gia đình của mình, cả mấy anh đàn ông là “tác giả” cũng biết mềm lòng ra mà can đảm đón nhận Quà Tặng Sự Sống Thiên Chúa đã muốn trao cho mình !

Và đấy là tác động chữa lành từ phía Thiên Chúa. Vâng, tôi sẽ lại cùng xác tín chung với mọi người rằng: Nhờ lòng Chúa xót thương, chắc chắn chúng ta sẽ được Ngài chữa lành. Thiên Chúa chữa lành chúng ta bằng cách giúp chúng ta cũng biết xót thương như Ngài. Không chỉ có một Trái Tim biết xót thương mang tên Giêsu, mà thật ra đã có và sẽ có thêm hàng ngàn vạn, hàng triệu trái tim mang tên tôi, mang tên anh chị, mang tên mỗi người chúng ta cũng biết xót thương như Ngài.

Và giữa lòng Đại Hội, như ngày xưa Ngôn Sứ Êdêkien đã làm với dân Do Thái, hôm nay, tôi cũng sẽ dạo đàn để mọi người cùng hát lên nhiều lần lời tâm nguyện: “Xin ban cho chúng con hôm nay Trái Tim Xót Thương của Chúa. Xin ban cho chúng con hôm nay Trái Tim Xót Thương của Ngài”.

Your browser may not support display of this image.Cuối cùng, ở phần thứ ba, tôi muốn nhấn mạnh rằng: sau khi Chúa Giêsu đã thứ tha, đã chữa lành cho chúng ta, Ngài không để chúng ta thụ động ù lì, loanh quanh luẩn quẩn một chỗ mà nhấm nháp thưởng thức một mình Món Quà Lòng Thương Xót của Ngài đâu, Ngài sẽ bảo với chúng ta: “Bình An cho anh em. Như Chúa Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em !”

Chúa Giêsu sai chúng ta ra đi bằng Thánh Thần, với Thánh Thần, và trong Thánh Thần. Điều này thật rõ ràng ở cuối mỗi Thánh Lễ. Sai đi chứ không phải là giải tán như nhiều người lầm tưởng. Sai đi y như một vị thống soái đã chiến thắng Sự Chết một cách oai hùng, giờ đây lại sai các chiến sĩ quả cảm của mình lên đường dấn thân vào cuộc chiến Bảo Vệ Sự Sống.

Thánh Lễ bế mạc Đại Hội Lòng Chúa Xót Thương lần thứ 9 này tại Long Beach cũng thế, Đức Tổng Giám Mục Sứ Thần Nguyễn Văn Tốt ở Costa Rica cũng sẽ long trọng sai chúng ta: “Thánh Lễ đã xong, anh chị em ra đi trong Bình An của Đức Kitô, để kính mến và phụng sự Thiên Chúa, để xót thương và phục vụ mọi người. Halleluya, Halleluya !

Bản thân tôi, nhận lấy Bình An quý báu ấy, chắc chắn nay mai tôi sẽ quay về lại quê hương trong Bình An, tiếp tục nỗ lực Bảo Vệ Sự Sống với anh chị em của mình. Dẫu có bị... gì gì đi nữa thì tâm vẫn cứ Bình An. Bình An viết hoa đàng hoàng, Bình An của Chúa Giêsu giàu Lòng Xót Thương chứ đâu phải thứ bình an tầm thường theo nghĩa thế gian !

Chưa bắt đầu vào Đại Hội mà tôi đã mường tượng và nghe văng vẳng trong lòng bài ca Kinh Hoà Bình: “...Xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí, ơn An Bình.”

Lm. QUANG UY, DCCT, Long Beach, Cali
thứ bảy 18.4.2009, áp Lễ Lòng Chúa Thương Xót

No comments: