Tuesday, 10 March 2020

Lm Giuse Mai Văn Thịnh, DCCT : CUỘC GẶP GỠ ÂN TÌNH




Khi suy niệm về bài Tin Mừng hôm nay, tôi chợt nhớ đến câu nói rất quen thuộc của người bạn hay thường nói “nhìn vậy mà không phải vậy.” Thật ra, chúng ta cũng nhận ra có sự khác biệt giữa “những gì chúng ta nhìn thấy” và “sự thật được ẩn dấu sau sự kiện đang xảy ra trước mắt chúng ta.” Và thí dụ sau đây có thể dùng để quảng diễn và hỗ trợ cho nhận định nói trên.

Sự kiện như thế này: Tôi nhìn thấy anh thanh niên chở cô gái xinh đẹp trên chiếc xe gắn máy. Vậy điều gì đã, đang và sẽ xẩy ra giữa họ. Họ có thể là anh em, hay vợ chồng, đang đèo nhau đi đến nhà thờ hay trở về nhà sau khi đi mua sắm. Họ có thể là đôi tình nhân đang trên đường về nhà sau buổi hẹn hò hay đang trên đường đi tham dự một bữa tiệc.

Chưa hết, việc giải thích những gì đang xẩy ra cũng khác nhau. Sự kiện là một anh thương gia trẻ tuổi, rất thành công trên thương trường. Những người đồng nghiệp có óc cạnh tranh sẽ coi anh là một đối thủ. Ông bác sĩ cho rằng người thương gia cứ tiếp tục làm việc như thế thì, sớm hay muộn, anh ta sẽ bị tai biến hay bị nghẽn tim mạch. Mấy chú nhà nghèo thuộc giai cấp cùng đinh lại ghen tương vì ông nhà giầu này đã gặp quá nhiều vận may. Mấy ông cha lại nghĩ ông ta đang làm nô lệ cho của cải chóng qua, thật tội nghiệp!

Bài Tin Mừng của Chúa Nhật Thứ Tư tuần này thuật lại cuộc gặp gỡ giữa Đức Giêsu và người phụ nữ xứ Samaria tại bờ giếng Giacóp; nhưng những gì xẩy ra trong lối suy nghĩ và tâm hồn của họ thì vô cùng quan trọng. Đức Giêsu muốn tỏ bầy cho chị nhận ra rằng: cuộc gặp gỡ này sẽ làm thay đổi đời chị. Đức Giêsu sẽ là nguồn nước đem đến cho chị sự sống. Phần chị sẽ không còn bị coi thường, không còn phải sợ hãi về quá khứ mà chị đã trải qua để nhường chỗ cho sự tôn trọng vì nhân phẩm và giá trị con người của chị sẽ được phục hồi. 

Việc xẩy ra vào một buổi trưa, và không ai đi lấy nước vào thời điểm này trong một ngày nóng bức cả, trừ phi người phụ nữ trong câu chuyện không muốn bị những người trong làng bắt gặp. Chị muốn tránh né mọi người vì cảm thấy xấu hổ về cuộc sống của chị. Chị rất cô đơn và đây là nỗi đau khổ nhất trong đời mà chị đã trải qua. Hơn nữa, tự trong thâm tâm chị cảm thấy không ai quan tâm, để ý và thương yêu chị hết. Nỗi đau của cảm giác không được yêu thương này dần dà khiến chị rơi vào tình trạng trống vắng, một cảm giác cô đơn không ai có thể lắp đầy. Vì thế, cách tìm kiếm và lối diễn tả tình yêu của chị thật vụng về. Chị chưa bao giờ được yêu thì lấy gì mà trao ban! Quả thật, chúng ta không lạ gì khi nghe chị thú nhận rằng dù chị đã có năm đời chồng, nhưng trong năm người đó có ai đã là chồng chị hay chưa? Phải chăng họ chỉ là những con tin bị bắt làm tù nhân tình yêu trong mạng lưới tìm kiếm yêu thương của chị. Và người đang sống với chị cũng không phải là chồng chị.

Xét cho cùng, không lẽ một người phụ nữ, do hoàn cảnh, đã phải hay bị chung sống với năm ông khác nhau mà không một ông nào là chồng của chị, cuối cùng lại bị kết án là do tội của chị gây ra hay sao? Người ta dùng luật để lên án, buộc tội rồi xa lánh chị. Chị bị coi thường và rất cô độc. Chị cố gắng giành lấy tình yêu để lắp đầy nỗi trống vắng và tâm hồn cô đơn của chị. Rồi cũng chính chị lại bóp nghẹt và giết chết tình yêu bằng lối sống ‘mò mẫm, vụng về trong yêu thương’ của chị. Sau cùng, giống như tất cả chúng ta, trong nỗi đau khổ tột cùng của cuộc sống, chị chán nản và lâm vào tình trạng ‘trầm cảm’, không còn nhận ra giá trị con người trong cuộc sống của chị nữa. Cho đến ngày hôm nay, ngày chị gặp gỡ Đức Giêsu, Đấng khao khát yêu thương và tìm đường cứu thoát chị.

Và, lần đầu tiên trong đời, chị gặp một người đàn ông tên là Giê-su, một con người chỉ biết yêu và cho đi. Người muốn dùng cuộc gặp gỡ này để mở cho chị một con đường mới, con đường của sự thật, con đường dẫn chị đến việc nhận ra Chúa nơi tha nhân. Đàng sau quá khứ của chị, Đức Giê-su đã nhìn thấy hình ảnh xinh đẹp của một con người. Người mong muốn hình ảnh đó được tái tạo và không cần chị đền đáp hay trả ơn. Người trao ban cho chị món quà tặng nhưng không.

Đức Giêsu bắt đầu cuộc đối thoại bằng cách ngỏ lời xin nước để uống cho đỡ khát. Một lời xin rất thực tế và phù hợp với hoàn cảnh của Đức Giêsu. Đức Giêsu chuyển vai rất khéo, thay vì ban ơn thì Người lại xin chị. Bằng cách này Đức Giêsu tự động đặt bản thân của Người vào một mối quan hệ với người phụ nữ đó. Điều này giúp chị nhận ra rằng sự hiện diện của chị thật có giá trị. Không lẽ đây là lần đầu tiên chị có cảm giác rằng mình thật đáng quí; có người cần đến chị. Đức Giêsu đang ở trước mặt chị.

Người không ở xa. Người đang hiện diện và mời chị bước vào mối tương quan do Người thiết lập. Người biết rõ và chấp nhận quá khứ của chị. Không cần phải lo lắng hay tìm cách để bào chữa nữa. Người thương yêu chị và chính tình yêu này là cánh cửa mở cho chị một cuộc sống mới. Chúa không lên án. Mời chị nhìn nhận sự thật, tạo cho chị thêm can đảm để đối diện với nỗi khao khát thật của lòng và đời chị. Chỉ có như thế, Chúa mới có dịp để lấp đầy.

Cuộc gặp gỡ giữa Đức Giêsu và người đàn bà xứ Sa-ma-ri-a được công bố trong Mùa Chay nhằm nhắc cho chúng ta nhớ rằng Đức Giê-su mong muốn gặp chúng ta. Hy vọng chúng ta mở cửa lòng để đón nhận lời mời của Chúa hôm nay.

Thật vậy, Mùa Chay là cơ hội đặc biệt mà Thiên Chúa dùng để thu hút chúng ta trở về với nguồn suối tình yêu của Người. Chúng ta không ngồi đó, dán mắt nhìn vào cuộc sống của quá khứ, ân hận, than trách rồi để cho mặc cảm tội lỗi đè nén khiến chúng ta không vươn ra khỏi chính mình.

Trái lại, khi tập trung cuộc sống vào tình yêu của Thiên Chúa, chúng ta thấy rõ hơn tình Chúa thương yêu ta đến dường nào. Người yêu thương chúng ta khi chúng ta còn là tội nhân. Chúa đang nói với mỗi người rằng: hãy nhìn Thầy! Đừng tập trung và dán mắt nhìn vào cảm giác tội lỗi rồi làm cho chúng ta sợ hãi! Hãy nhảy vào vòng tay yêu thương của Người để cảm nhận tình yêu thương chan chứa của Người dành cho ta! Thiên Chúa chờ đợi và mời chúng ta đi vào mối quan hệ gắn kết và yêu thương của Người. Chúng ta đuợc dựng lên cho Chúa và chỉ có Chúa mới thỏa lấp đuợc nỗi khát khao trong cuộc sống của chúng ta mà thôi!

Thiên Chúa chọn ta trước khi ta đáp trả lời mời gọi của Người. Đức Giêsu chủ động trong việc thiết lập quan hệ với chúng ta. Quá khứ tội lỗi, cuộc sống lộn xộn của chúng ta không làm cho Người thay đổi ý định. Trái lại, cuộc sống của chúng ta càng lộn xộn, chúng ta càng cần tình yêu của Người và Người càng muốn yêu chúng ta hơn.

Đức Giêsu khao khát được ở bên chúng ta, để chúng ta nói chuyện và chia sẻ cuộc sống của mình với Người. Tuy nhiên, cũng có những lúc chúng ta cảm thấy như Thiên Chúa đang ở rất xa. Nhưng, một thứ cảm giác bị bỏ rơi không làm thay đổi niềm mong muốn gắn bó và yêu thương của Thiên Chúa dành cho mình.

Đó là những gì mà người đàn bà xứ Samar-a đã trải qua và ngày hôm Đức Giêsu cũng muốn cho chúng ta bước vào hành trình tìm kiếm để gặp gỡ và cảm nhận tình yêu của Thiên Chúa dành cho chúng ta. Chúa đang đợi ta bên các giếng nuớc của cuộc đời. Tại nơi đó, còn bao nhiêu người đang khát khao chờ chúng ta giới thiệu Chúa cho họ.

Như người đàn bà xứ Samaria, chúng ta cũng đuợc mời gọi đi gặp Chúa, để từ nay sẽ không còn vất vả băn khoăn tìm nước và của ăn hay hư nát, vì Chúa chính là Nguồn suối ân ban vô tận, là cùng đích mà cuộc đời chúng ta nhắm đến. Và một khi đã được no thỏa ân tình vô biên của Chúa, chúng ta khát khao chia sẻ ân tình này cho người khác.

Lm Giuse Mai Văn Thịnh, DCCT
10/3/2020

No comments: