Chị Nguyệt là một Nữ Tu mới khấn trọn đời chừng một năm nay. Mười năm trước đây, Nguyệt, cô gái miền Điền Hộ, Thanh Hóa, không biết đón nhận được ơn gọi từ những cơ duyên nào, đã vào Nam xin nhập một Dòng Thừa Sai. Nhà Dòng gửi Nguyệt lên phục vụ bà con dân tộc ở Long Điền, tỉnh Bình Phước. Cô gái Bắc vừa lớ ngớ vào Nam leo lầm xe đi ra Long Điền, thuộc tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu. Nhưng Nguyệt nói rằng chuyến đi lạc đó làm cho cô cảm nghiệm được lòng tốt của những người dân chơn chất mộc mạc.
Tình cờ tôi phát hiện trong số những kỷ vật ít ỏi của một Nữ Tu, Nguyệt đặc biệt trân trọng một quyển sổ tay bé tí bìa đen cũ kỹ, và mấy trang giấy vở học trò đã hơi sờn mép. Quyển sổ là lưu niệm của các em thiếu nhi dân tộc cho Nguyệt khi Nhà Dòng gọi Nguyệt về Thị Nghè sau bốn năm Nguyệt sống trên vùng dân tộc Bình Phước. Mấy trang giấy học trò là những lá thư hồi âm của các em khi Nguyệt về Sài-gòn viết thư lên thăm hỏi lũ học trò cũ của mình.
Nhận thấy tình cảm rất chân thành hồn nhiên của các em bé dân tộc Xtiêng, tôi đã xin sơ Nguyệt cho trích đăng vài đoạn, để làm quà Trung Thu cho bạn đọc.
“Cô ơi ! Đây là những tấm lòng đơn sơ của chúng con, xin cô đón nhận. Chúng con không có gì hơn, chỉ có cái này xin tặng cô. Chúng con, Nội trú Long Điền chúng con mãi mãi nhớ về cô...”
Cô Nguyệt ơi, với 4 năm đã trôi qua. Cô gắn liền với con như hình như bóng, như chim mẹ với chim con. Và bây giờ, chim mẹ lại cất cánh bây đi, vì chim con chưa có cánh để theo mẹ nó. Cuối cùng, chim non phải ở lại với các bạn của nó mà thôi. Con xin chúc cô mạnh khỏe, trẻ mãi không già, sống lâu trăm tuổi, và thành đạt những nguyện ước của cô. Con: Điểu thị Ét
Với 4 năm đã trôi qua, cô đã gắn liền với con từ tuổi thơ ấu cho đến trưởng thành. Nhưng bây giờ, cô và con phải chia lìa nhau. Cô kính mến ! Có phải con rất lì phải không cô ? Con luôn luôn cãi lại cô, con luôn luôn chống lại lời của cô. Cho tới bây giờ, con thấy hối cải lắm cô ạ ! Con xin chúc cô gặp nhiều may mắn trong cuộc đời này, cũng như về đời sau. Con: Điểu Quý
Cô yêu quý của con, 3 năm liền cô đã gắn bó với chúng con, dạy dỗ chúng con như người mẹ hiền. Khi một người mẹ phải đi xa rồi, người con phải ngồi khóc lóc một mình nhớ lại ngày đêm mẹ đã la hét vì con. Con xin lỗi Cô những gì con không làm theo ý của cô. Con hứa sẽ cầu nguyện cho cô được mọi sự như ý. Con xin chúc cô thành công trong mọi việc mà Chúa trao phó. Con: Điểu thị Kinh.
Cô Nguyệt Kính Mến của con: Cô Nguyệt ơi, con biết thời gian giữa cô và con không còn dài, dù cô phải xa con đi nữa, nhưng tình cảm của cô đã dành cho con. Trong 4 năm qua đã gắn liền với trái tim của con, con không bao giờ quên cả, con xin cám ơn cô vì cô đã dậy dỗ con nên người tốt, con xin chúc cô được mạnh khỏe và luôn ở bên cạnh Chúa trời. Con: Điểu thị PHƠM.
Cô Nguyệt kính mến: Cô Nguyệt ơi, con biết thời gian giữa cô và con không còn dài dù cô phải xa con đi nữa, nhưng tình cảm của cô dành cho con trong 4 năm qua đã gắn liền với trái tim của con không bao giờ quên cả, con xin cảm ơn cô, vì cô đã dạy dỗ con nên người tốt, con xin chúc cô một mùa trung thu sắp tới này được mạnh khỏe vui tươi hạnh phúc. Con Điểu thị Bình A.
Cô nguyệt Kính mến, những gì mà cô đã dạy con trong thời gian qua cô đã dạy con nên người. nếu con bị bệnh cô cho con uống thuốc bay giờ cô đi phương xa con phải ở lại trước hết con chúc mạnh khỏe con không có gì để đền đáp cô trước hết con xin chúa chúc lành cho cô. Con tên Điểu thị Hằng.
Kính gửi cho cô Nguyệt kính yêu, cô Nguyệt ơi, con cám ơn cô vì cô đã viết thư cho con lần trước, cô ơi con xin viết mấy dòng chữ bay giờ cô có khỏe không hay là cô không khoẻ. Cô ơi con ở đây rất vui. Cô ở đó có vui không. Cô ơi nếu con tháy mặt trăng con rất là buồn vì cô không có ở đây. Cô ơi nếu khi nào cô rản cô lên đây thăm chúng con nhé, nếu khi nào giáng sinh con xin chúc cô mạnh khỏe. Cô ơi mẹ bạn Hương đã chết rồi chị con cũng đã chết rồi. Xin cô đừng giữ sức khỏe của mình cô nhé. Cô ơi con nhớ cô lắm con chúc cô thi giỏ. Cô ơi giạo này chúng con cũng thi giỏ bạn Nương được 10 điểm hai cái, một cái 9 điểm con cũng được 8 9 10 điểm. Trước hết con xin chúc cô mạnh khoẻ. Cô ơi con tên là Bình A con xin hết.
Long Điền, 13, 11, 02
Cô kính yêu của con, hôm nay con có rảnh thời gian để viết mấy dòng chữ này để hỏi thăm sức khỏe của cô, cô ơi con rất nhớ cô, cô có khỏe không, con xin chúc cô bổn mạng được vui vẻ và tràn đầy hồng ân của Chúa. Cô ơi con rất nhớ cô, nhớ đến nỗi con khóc luôn đó cô ạ, cô ơi bây giờ chúng con ngoan lắm cô ạ, bây giờ cái gì cũng sạch sẽ hết cô ạ, âm loa bây giờ sạch sẽ nhiều hơn nữa, con cám ơn cô đã gửithư cho chúng con, hỏi thăm sức khỏe chúng con, cô Chín có nói với chúng con, có thư cô Nguyệt, bạn Hồng chưa đọc, chúng con chảy nước mắt ra, cô có biết không chúng con thương cô cả mạng sống của mình, chúng con rất vui sướng được cơm ăn áo mặc chỉ nhờ các ân nhân giúp đỡ chúng con, cô có biết không mùa này cà phê chín nhiều, chúng con hái rất là siêng cần cù. Cô ơi chúng con được coi phim cô bé thông minh rất là hay cô có coi không, cô bé thông minh giúp chúng con được siêng năng cần cù. Cô ơi con xin cô cầu nguyện cho mẹ bạn Hương được lên trời. Mẹ bạn mới mất đó cô ạ. Con cám ơn cô đã đọc thư chúng con. Kính thư, tên: Điểu Thị Xuân
Cô Nguyệt yêu mến của con, 13-11-2002 Long Điền
Con chào cô, cô có khỏe không? Cô biết con là ai không? Chắc cô nhìn chữ đã biết rồi có phải không ạ. Hôm này là ngày vui của con đấy, cô biết không? Vì được nói chuyện với cô nhé. Trước khi con nói chuyện với cô, con xin chúc cô được mọi sự như ý. Từ khi cô đi con không bao giờ quên được những lời nói, và những hình bóng của cô. Cô ơi bây giờ có khỏe không. Còn con thì khoẻ lắm, chúng con cám ơn cô nhiều lắm vì cô đã viết thư chúng con, dù cô không có rảnh thời gian để ngồi mà viết nhưng cô vẫn cố gắng để ngồi mà viết, cô biết không, khi cô Chín nhờ bạn Hồng đọc thư cô ai củng chảy năm mắt như những hạt mưa rơi rơi. Cô ơi chữ của con xấu và sai dấu, con không viết nắn nót lắm. Xin cô cố gắng mà đọc nhé. Mỗi khi con viết thư cho bố mẹ đỡ đầu cô thường viết lại và sữa cho chúng con. Cô có biết không bây giờ con nhớ cô nhiều lắm, con hứa sẽ cầu nguyện cho được mạnh khỏe và tràn đầy hồng ân của thiên chúa. Xin chúa thánh thần xuống trên cô được nhiều may mắn. Xin cầu nguyện cho con được chăm ngoan học giỏi. Cô ơi, cô đã biết chưa mẹ con mất ? Mẹ con mất lúc 9 giờ tối chủ nhật vào ngày 4-11-2002, xin cô hãy cầu nguyện cho mẹ con nhé. Tạm biệt cô, kính thư Điểu Hương
Long Điền, 2,4,03
Cô Nguyệt kính mến, cô ơi trong thời gian quá lâu dài, con và cô không có gặp mặt nhau đã lâu. Không biết cô có khỏe không, có hạnh phúc không, cô đã già một tý hay còn trẻ mãi. Còn con thì luôn luôn yên ổn, và mọi sự đều tốt đẹp. Cô có nhớ con không còn con luôn nhớ mãi hình ảnh mẹ hiền trong lòng con. Bây giờ con xin kể những điều mà con đã học ở đây. Chúng con học từ 2 giờ đến 4 giờ, thì đi nhặt điều cho ông Chi. Các bạn học chiều thì đi học nhặt buổi sáng. Còn các bạn học sáng thì đi nhặt chiều. Cô có biết không, nhà bên nam đang sửa sang nhà mới. Còn các việc khác con không kể nổi, xin cô thông cảm cho con. Cô ở đó cũng kể các việc của cô đã làm nhé, con xin cám ơn cô. Xin cô kể như con đã kể, và viết bằng lá thư. Con xin chúc cô ngày càng khoẻ mạnh và tràn đầy hồng ân của Thiên Chúa. Và thành đạt những gì mà cô mong muốn. Bây giờ con xin tạm ngừng bút và hẹn gặp lại. Chữ con xấu xin cô thông cảm. Con xin chào cô. Kí tên: Con: Điểu Trọng.
Sơ Nguyệt cho tôi mượn quyển sổ tay và những lá thư của các em Xtiêng. Tôi bỏ vào bọc trong một chuyến đi xa, khi có thì giờ tôi đọc từng trang, cảm thấy tình cảm của các em vừa ngây thơ vừa thắm thiết.
Ngày 13 tháng 8 âm lịch vừa qua, tôi đến La Vang mừng Trung Thu bên Linh Đài Đức Mẹ. Đại Hội đã qua rồi, khu vực đền thánh mênh mông bát ngát. Dưới ánh trăng, một cõi yên lặng tuyệt vời. Nhưng trên linh đài, vẫn có mấy người thức đêm cầu nguyện. Họ ngân nga: “Lạy Mẹ La Vang, đầy dư ân phúc, ngời chói vạn hào quang, muôn vàn thần thánh không ai sánh bằng” và “xin cho chúng con tấm lòng từ bi nhân hậu, đại lượng bao dung, cùng nhau bồi đắp nền văn minh tình thương và sự sống”... Tôi nghĩ những người như chị Nguyệt và các em Xtiêng cũng đang “bồi đắp nền văn minh tình thương và sự sống”.
Xa xa, dưới những lùm cây xanh ở ngoại vi quảng trường, vọng lại những tiếng trống cà rình và thấp thoáng những bóng đèn lồng của trẻ nhỏ thôn La Vang đang ăn mừng Trung Thu. Tôi đến đây người không, của lễ dâng Đức Mẹ là mấy em thiếu nhi dân tộc nghèo.
Hôm sau trời bắt dầu đổ mưa, rồi cơn bão ập tới. Đúng ngày rằm, Huế mưa như trút nước. Các sơ gần bên Nhà Thờ Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp đã mời cha sở sang Nhà Dòng sinh hoạt với các em thiếu nhi từ vạn chài lên chơi, đành phải xin cha hoãn lại, vì “mưa thế này đứa nào đến !” Cha sở về nhà nghỉ ngơi một lát, các sơ lại cho người sang mời cha vì bọn trẻ vẫn đến cả trăm đứa. Chúng đội mưa từ vạn chài xuyên qua thành phố Huế tìm đến Nhà Dòng, đứa nào đứa nấy đều ướt sũng. Duy có hai cái đầu lân thì chúng bọc rất kỹ, giữ rất khô. Bọn này mới được các sơ đưa lên chơi Nhà Dòng lần đầu vào Trung Thu năm ngoái, khi đó chúng chửi tục ông ổng và chôm chỉa rất vô tư. Từ đó tuần nào các sơ cũng đi thăm vạn chài, Chúa Nhật nào lũ trẻ cũng lên Nhà Dòng chơi, không chửi tục nữa, không chôm chỉa nữa.
“Xin cho chúng con tấm lòng từ bi nhân hậu, đại lượng bao dung, cùng nhau bồi đắp nền văn minh tình thương và sự sống”...
Lm Vũ KHởi Phụng, CSsR
9.2005
(Xem thêm các bài cùng một dạng, xin mời vào:
www.suyniemloingai.blogspot.com,
www.chuyenphiemdaodoi.blogspot.com )
Friday, 19 February 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment