Phụng
vụ Lời Chúa của Chúa Nhật tuần này xoay quanh chủ đề niềm vui. Đây là một trong
các đặc tính tiêu biểu của người Kitô Hữu. Ai trong chúng ta cũng mong được điều
này. Nhưng thực tế trong cuộc sống không cho phép chúng ta quên đi các trải
nghiệm; và rút từ trong các kinh nghiệm đó chúng ta nhận ra đuợc một điều là đã
là người thì không ai có thể tránh đuợc gánh nặng của đau khổ; không người nào
có thể chưa một lần trải qua các thử thách; chẳng mấy người thoát được những
giai đoạn buồn phiền, sầu khổ và mất mát; lại cũng có lúc chúng ta sống trong hạnh
phúc và vui sướng. Tất cả các điều đó gắn liền với cuộc sống của chúng ta.
Không ai có thể tránh thoát và cũng không một ai đuợc sai đến để cất đi các điều
ấy khỏi cuộc sống của chúng ta. Sống là thế đó!
Nhìn
vào tình trạng và môi trường của thế giới chúng ta đang sống. Chỗ này bạo loạn,
chỗ kia bắn nhau. Nơi này khủng bố, chỗ khác giết người. Với đà tiến bộ của hệ
thống thông tin nhanh như chớp, chúng ta lại chỉ đón nhận những bản tin tức
mình. Tin vui đâu hết rồi. Sao không thấy mấy ai phổ biến cho chúng ta bắt chước
noi theo.
Trước
hoàn cảnh như thế, người tín hữu chúng ta có cần là tin vui hay không? Rất cần
và vô cùng khẩn thiết nữa! Khi suy tư đến đây, tôi hẳn nhiên cũng bị giật mình
và tự hỏi mình rằng hiện giờ, trong giây phút này tôi đã có niềm vui nào để
chia sẻ cho những ai cần tin vui hay không? Niềm vui của ơn cứu độ có còn đuợc
duy trì trong cuộc sống của tôi hay không? Rất khó để trả lời chi tiết và cụ thể
cho anh chị em, xin tha lỗi cho tôi vậy!
Tuy
nhiên, có một điều mà chúng ta cũng nên khẳng định với nhau là chúng ta đôi khi
bị đánh lừa bởi một thứ niềm vui dựa trên cảm xúc, đó là thú vui. Thú vui thì
chóng qua. Nó đến mau bao nhiêu thì đi nhanh bấy nhiêu. Tất cả cần đuợc cảm
nghiệm bằng cách sống suy tư của mình. Đức Trinh nữ Maria là một gương sáng cho
chúng ta trong việc cảm nhận này. Mẹ đón nhận niềm vui một cách chậm nhưng chắc,
không chỉ một lần mà Mẹ thường suy đi nghĩ lại nhiều lần về kinh nghiệm gặp gỡ
giữa Mẹ và Thiên Chúa.
Niềm
vui của người tín hữu là kết quả của cuộc gặp gỡ giữa con người của Đức Chúa với
mình, không phải chỉ một lần là đủ, nhưng cần được tái lập, canh tân và nuôi duỡng
các lần gặp gỡ đó trong cuộc sống hằng ngày, trong mọi biến cố và luôn tìm cách
để đổi mới. Đó chính là niềm vui đích thực. Chỉ trong Chúa con người mới đạt đuợc
mức độ viên mãn của niềm vui.
Để
minh họa cho ý nghĩ nói trên, xin mời anh chị em cùng nghe một kinh nghiệm.
Kinh nghiệm này có lẽ đã đuợc nhiều người kể hoặc chúng ta đã đuợc nghe nhiều lần.
Tuy nhiên, tôi vẫn nhận ra nét độc đáo và mới mẻ của câu chuyện mỗi khi được
nghe lại. Và mỗi lần như thế, tôi lại có dịp đặt vấn đề cho niềm tin của mình. Giờ
đây, xin san sẻ đến cho bà con nhé.
Truyện
bắt đầu bằng cuộc đối thoại giữa người tân tòng và người phỏng vấn:
-
Tôi
nghe tin anh mới theo đạo Công Giáo, phải không?
-
Anh
nói đúng. Thật ra tôi mới lên đuờng theo chân Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng tôi
-
Anh
có thể kể cho tôi biết về lịch sử về cuộc đời của Người?
-
Rất
tiếc thưa anh. Tôi đã học và đọc qua nhiều cuốn sách về cuộc đời của Người và
giờ này cũng chẳng còn nhớ đuợc bao nhiêu nữa!
-
Số
phận của Đức Giê-su thế nào? Anh có biết tuổi thọ của Đức Giê-su là bao nhiêu
không?
-
Tôi
cũng chẳng nhớ rõ. Tôi chỉ biết là ông đã chết và đã sống lại.
-
Vậy
ông ta chết năm bao nhiêu tuổi?
-
Tôi
chẳng nhớ chính xác nên không dám nói bừa.
-
Cảm
ơn anh! Theo sự nhận xét của tôi thì anh chẳng biết gì về Đức Giê-su, Chúa của
ông; thế mà anh lại theo đạo Công Giáo, nghĩa là làm sao?
-
Anh
nói đúng. Tôi xin lỗi đã làm ông thất vọng vì đã không làm cho ông đuợc thỏa
mãn. Thế nhưng, thưa anh, chỉ có một điều tôi và gia đình tôi biết rất rõ. Đó
là điều đang xẩy ra cho tôi và gia đình.
Cách đây mấy năm, tôi là người hư thân
mất nết, cuộc sống bê tha và tồi tệ. Sau giờ tan sở, tôi thường la cà tại các nơi
ăn chơi, rượu chè be bét; đến khi lết về được đến nhà thì tôi đã say ngất. Vợ
con tôi đều lánh xa vì sợ hãi. Họ rất hổ thẹn và xấu hổ vì tôi.
Nhưng
kể từ ngày tôi gặp Đức Giê-su và đi theo Người thì mọi sự đều thay đổi. Tôi đã cai được rượu, chăm lo cho vợ
và các con. Họ không còn sống trong âu lo và sợ hãi mỗi khi gặp tôi; trái lại giờ
đây, chúng tôi sống rất hạnh phúc và vui vẻ.
Tất cả đều là hậu quả của việc gặp gỡ
và biết Đức Giê-su. Ngươì đã làm cho tôi và gia đình trở thành nguồn vui cho
nhau. Anh thấy chưa. Những gì tôi biết về Người như thế thì quá đủ cho tôi và gia
đình rồi.
Kính
thưa anh chị em,
Như
vậy, niềm vui không phải là một thứ quà tặng rẻ tiền. Đây chính là quà tặng của
Thiên Chúa ban cho con người nơi mầu nhiệm Nhập Thể của Con Thiên Chúa. Đây là
cuộc gặp gỡ trọng đại giữa Thiên Chúa và con người. Qua Đức Giê-su, con người cảm
nhận và tiếp xúc với một vị Thiên Chúa bằng xương bằng thịt, đến và cư ngụ giữa
chúng ta. Người chính là tin vui mà Thiên Chúa đã hứa từ ngàn xưa qua môi miệng
của các ngôn sứ.
Tất
cả những ai đã gặp Người đều bị chất vấn để canh tân cho xứng với các tiêu chuẩn
của Người đưa ra trong các mối phúc thật. Vì thế, việc đổi đời là điều cần thiết.
Và đó cũng là điều mà Gioan Tẩy Giả công bố để giúp chúng ta chuẩn bị cuộc sống
cho xứng đáng để đón tiếp Người.
Những
người đến nghe Gioan giảng đã bị đánh động và tha thiết muốn có sự thay đổi
không bằng văn tự nhưng bằng chính việc làm nên họ đã hỏi “chúng tôi phải
làm gì đây?” Và, tuỳ vào nhiệm vụ mà Gioan đã đưa ra lời mời gọi họ thực
hiện.
-
Với
dân chúng, ông yêu cầu họ sống quan tâm và chia sẻ cơm ăn cũng như áo mặc cho
nhau.
-
Với
nhân viên thu thuế, ông mời gọi họ biết sống công bằng, đừng thu quá mức mà bóc
lột và làm khổ dân chúng.
-
Và
đối với binh lính, ông yêu cầu họ đừng dùng quyền lực để thống trị, hà hiếp hay
chà đạp dân chúng; trái lại họ hãy chấp nhận quyền hạn và những gì họ có để phục
vụ.
Lời
kêu gọi của Gioan hôm nay cho thấy, mỗi người đều phải nỗ lực canh tân điều chỉnh
lại cuộc sống của mình, sống đúng với ơn gọi và nhiệm vụ đã được trao phó bởi
Thiên Chúa thì sẽ tìm được niềm vui cho mình và cho xã hội.
Gio-an Tẩy giả,
với lối sống khổ hạnh và lời rao giảng có sức lôi cuốn mãnh liệt, có thể bị ngộ
nhận là Đấng Cứu Thế mà tòan dân đang mong chờ. Nhưng ông không hề lợi dụng lòng yêu mến và sự ủng hộ của
dân chúng để tạo thế đứng và uy tín cho mình, trái lại, ông sống và nói thật
cho mọi người về bản thân: Tôi chỉ làm phép rửa cho anh em bằng nước, nhưng có
Đấng quyền thế đến sau tôi, tôi không đáng cởi quai dép cho Người.
Gioan không phải
là ánh sáng mà chỉ là nhân chứng của ánh sáng. Ánh sáng đích thật là Chúa
Giêsu. Vì thế khi Đức Kitô bắt đầu sứ vụ công khai thì vai trò của Gio-an phải
lu mờ. Đây là sự cao trọng trong sứ mạng của Gio-an. Chính vì biết mình là ai,
và cần phải làm gì trong chương trình của Thiên Chúa, nên Gio-an đã trở thành
con người vĩ đại như lời ca tụng của Đức Giêsu: “Tôi nói thật với anh em: trong
số phàm nhân đã lọt lòng mẹ, chưa từng có ai cao trọng hơn Gioan tẩy giả. Tuy
nhiên kẻ nhỏ nhất trong Nước trời còn cao trọng hơn ông.”
Vai trò của
Gioan dù có cao trọng đến đâu thì ông vẫn chỉ là người dọn đường; còn chính
Chúa Giêsu và những kẻ thuộc về Người mới thuộc về Nước Trời. Đó là giáo lý mới,
tin vui mà Chúa Giê-su đã đem lại. Chính Gioan cũng phải thay đổi lối nhìn và
cách sống sao cho phù hợp với những yêu sách của Tin Mừng về Nước Trời. Đức
Giê-su là Đấng mà tòan dân mong chờ. Người sẽ thay đổi tất cả, đổi mới toàn thế
giới.
Chính vì thế,
phần phụng vụ Lời Chúa của Chúa Nhật thứ ba trong các Mùa Vọng hàng năm thật
quan trọng. Sứ điệp của niềm vui và lòng hân hoan khi gặp Chúa đuợc nhấn mạnh.
Hãy vui lên vì Chúa đang hiện diện giữa chúng ta. Người đang thực hiện một cuộc
cách mạng, kêu gọi muôn dân muôn nuớc quy tụ dưới là cờ hiệu của vị Thủ lãnh là
chính Đức Giê-su. Người không dùng vũ lực để biểu dương uy quyền, nhưng bằng
tình thương, sự hy sinh và lòng từ tâm để giải thoát chúng ta khỏi những mưu
toan bất chính, thoát khỏi những cạm bẫy của thế tục bằng cách sống bác ái,
chia cơm sẻ áo, sống liên đới trong yêu thương, tôn trọng và cổ vũ cho công lý
để mọi người có cuộc sống chính trực và an hoà.
Đó là những
công việc mà chúng ta cần phải làm, không chỉ trong Mùa Vọng này, mà cần được thể
hiện liên tục trong cuộc sống của chúng ta, những người môn đệ chân chính của
Chúa Hài Nhi.
Lm Giuse Mai Văn Thịnh DCCT